Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 586. Cho phep 2

Chuong 586. Cho phep 2Chuong 586. Cho phep 2
Chị dâu Triệu đi, Tê Hồng ôm bụng cười ha ha,"Đúng là chỉ có cô, chị dâu Triệu nhất định nghĩ không ra, Hứa Khả chính là người mợ đã chết của cô."
Mat Mạt khẽ cười một tiếng,'Đúng vậy, bọn họ tìm hiểu không ra được tên của mợ tôi đâu, hiện tại tốt bao nhiêu, về sau có thể giảm bớt không ít phiền phức đó!"
Tề Hồng bội phục nói: "Cao thâm đấy."
Mạt Mat mắt nhìn thời gian,"Bây giờ mắt thấy sắp đến trưa rồi, cô không quay về nấu cơm hả?"
Tê Hồng vùi người ở trên ghế, vô cùng đáng thương,'Không quay về, hôm nay tôi muốn ăn ở chỗ cô, Triệu Hiên bận bịu thành chó, không rảnh chuẩn bị đồ ăn ngon cho tôi, miệng của tôi nhạt muốn chết rồi, cô không thấy Tâm Bảo cũng gầy đi hả?"
Mạt Mạt trợn trắng mắt,"Cô đừng có giả bộ đáng thương với tôi, mấy ngày trước tôi vừa đi thăm cô, trong nhà cô có không ít đồ ăn đấy, cô đừng có bôi đen Triệu Hiên."
Tề Hồng bị vạch trần, cũng không giả bộ, như một Sơn đại vương,"Dù sao tôi cứ ở chỗ cô ăn, tôi thèm cơm cô nấu, hai ta làm cơm, tôi ăn cho thật no mới được."
Mat Mạt vá xong cái tay áo cuối cùng,"Kỹ năng nấu nướng của hai người các cô thật sự là không cứu Van nổi."
Te Hồng gật dau"Hien tại tôi hi vọng con gái tôi nhanh lớn lên, từ nhỏ sẽ để nó đi theo cô học nấu nướng, hai vợ chồng chúng tôi có được ăn ngon hay không đều dựa vào con gái tôi."
Mạt Mạt trợn trắng mắt,"Cô còn không biết xấu hổ nói ra miệng."
"Đương nhiên biết xấu hổ chứ, ha ha, tôi trông mấy đứa nhỏ, Mạt Mạt, Mạt Mạt xinh đẹp ơi, cô nấu cơm đi!”
Mat Mạt xếp xong quần áo "Được rồi, cô vào phòng trông mấy đứa nhỏ đi, tôi đi làm cơm, giữa trưa hầm canh cá trích."
"Ừm, ừm."
Giữa trưa Mạt Mạt làm canh cá trích, khoai tây sợi, canh trứng gà, món chính là bánh mì hỗn hợp.
Triệu Hiên giữa trưa đi theo Trang Triều Dương đồng thời trở về, Mạt Mạt nhìn qua, hay lắm, hai người này là đã thương lượng với nhau rồi.
Tề Hồng và Triệu Hiên hai người này, cùng chịu ngược đãi, ngồi vào bàn miệng liên không để im, quan hệ của hai gia đình rất tốt cho nên hai người này xem đây như nhà mình, ăn đặc biệt không có hình tượng.
Mạt Mạt uống một bát canh cá trích, ăn nửa cái bánh uống chút canh trứng gà đã no nên, Tề Hồng ăn gấp hai lần cô.
Sau bữa ăn, Tê Hồng ăn no rồi,"Bữa cơm này, có thể chống chọi qua vài ngày."
Mat Mạt nhìn Triệu Hiên và Trang Trieu Dương thu đọn bàn, chọt bụng Te Hồng một cái,"Nhìn chút tiền đồ này của cô xem."
Tê Hồng bĩu môi,"Cô là hán tử no không biết hán tử đói cơ, cô chưa thử trải nghiệm ăn đồ ăn khó ăn nên không biết đó là một loại dày vò như thế nào đâu."
Mạt Mạt không muốn nghe Tề Hồng chống chế,"Thời gian không còn sớm, cô mau chóng ôm Tâm Bảo trở về đi!"
Tê Hồng có chút buồn ngủ, gật đầu đáp, chờ Triệu Hiên thu dọn xong, hai vợ chồng mới ôm Tâm Bảo rời đi.
Trang Triều Dương không có vội vã về bộ đội, cùng Mạt Mạt nói: "Lúc anh trở về nhìn thấy Vân Kiến dẫn Vân Bình đến nhà ăn ăn cơm."
Mạt Mạt,"Cậu út đâu? Không nấu cơm?"
Trang Triều Dương tram mặc,"Em không biết, cậu ấy không biết nấu cơm hả?"
"Cậu ấy không có nói, em cũng không có hỏi qua."
Trang Triều Dương,'Cậu ấy chỉ biết nấu cháo, không biết nấu món nào khác nữa."
"Làm sao anh hiểu rõ như vậy?"
"Không phải em mang đồ ăn cho anh sao, anh cho cậu ấy một chút, lúc nói chuyện có nói qua."
Mat Mat suy nghĩ một chút,"Buổi chiều, anh nói với cậu út tới đây ăn cơm chung có được không?"
Trang Triều Dương là người thương vợ, việc đầu tiên nghĩ đến,"Sẽ không làm em mệt chứ?"
Mat Mạt lắc đầu,'Sẽ không, Vân Kiến có thể giúp em làm không ít việc đó, Vân Bình đừng nhìn nó còn nhỏ, có thể trông cháu, bọn họ đến ăn chung, em còn khỏe hơn đó!"
Trang Triêu Dương lập tức quyết định,"Buổi chiều anh sẽ nói."
Mạt Mạt,"Ừm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận