Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 686. Đợi một chút 2

Chương 686. Đợi một chút 2Chương 686. Đợi một chút 2
Sáng hôm sau, đồ đạc đã thu dọn xong, Mạt Mạt nhàn rỗi cũng không có việc gì làm, mặc quần áo xong, cả nhà đến thôn Tiểu Câu.
Cả nhà bọn họ đi tới, cũng may tuyết không dày, lại có xe bò đè lên, đường không hề khó đi chút nào.
Mạt Mạt nhìn cảnh vật quen thuộc xung quanh, ký ức tràn về, ở chỗ này, Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ lên núi hái nấm, hái lâm sản, dẫn bọn nhỏ đi chơi khắp núi đồi, ở chỗ này, cách xa thành thị, mặc dù sinh hoạt không tiện, nhưng tự do tự tại.
Vừa đi vừa nhớ lại, rất nhanh đã đến thôn Tiểu Câu rồi, trong thôn khói bếp lượn lờ, phải nói là ăn ý với cảnh tuyết rơi, giống như một bức tranh, tay Mạt Mạt ngứa ngáy, cô thật muốn chụp một bức, đáng tiếc cô không có máy ảnh.
An An kéo tay mẹ: "Mẹ, chúng ta đi thôi!”
"Được."
Lúc cả nhà Mạt Mạt đến chỗ ở của Hướng Húc Đông, mọi người đang thu dọn đồ đạc, đồ của ông ta đã được thu dọn xong, An An chạy vào: "Ông nội Hướng, ông muốn di đâu?"
Hướng Húc Đông ngạc nhiên mừng rỡ vì An An đến, nhìn ra ngoài phòng, thấy cả nhà con trai trưởng đều tới, môi cũng run rẩy.
An An kéo áo Hướng Húc Đông: "Ông nội Hướng, ông thu dọn đồ đạc là cũng sắp rời khỏi đây giống như chúng cháu ạ?"
Hướng Húc Đông sửng sốt, cúi đầu xuống nhìn An An: "Các cháu sắp rời khỏi đây hả?"
An An gật đầu: "Đúng vậy, ông nội Hướng, An An đến tạm biệt, chúng cháu phải đến thủ đô rồi, thủ đô, chính là cái thủ đô mà cháu nói cho ông đó."
Khóe miệng Hướng Húc Đông đắng chát: "Sắp rời đi hả?"
An An hỏi: "Ông nội Hướng, mọi người thì sao? Mọi người sắp đi đâu?"
Hướng Húc Đông thấy Trang Triều Dương không đi vào sân, đứng đợi ngoài cửa, kéo An An đi tới: "Ông nội cũng phải trở về thành phố."
Mạt Mạt cách gần đó nghe rõ ràng: "Về thành phố?"
Đôi mắt buồn bã vừa rồi của Hướng Húc Đông lại sáng lên: "Phải, chính là trở về thành phố, Tiền Dịch Tín cũng là cha của Tiền Y Y, năm đó cùng chuyển xuống với chúng ta, bây giờ ông ấy được phục chức rồi, đưa những lão già như chúng ta đều trở về thành phố để làm việc, chúng ta đang thu dọn đồ đạc."
Mạt Mạt cảm giác chiếc cánh này của cô đủ cứng, hình như khiến cho vận mệnh của những người có quan hệ với cô đều thay đổi.
Ở cái tuổi này của Hướng Húc Đông thì không làm việc được, nhà của ông ta ở Dương Thành cũng đã mất, vốn dĩ ông ta định ở đây, mua một căn nhà tốt một chút, sau này sẽ chăm nom con trai và cháu trai, nhưng thể sự vô thường, con trai phải rời đi.
Hướng Húc Đông nắm tay An An, lại nhìn con trai đang đứng ngoài cửa, sức khỏe của ông ta càng ngày càng kém, không còn sống được bao lâu nữa, nếu như chỉ còn lại mình ông ta, nói không chừng ngày mai ông ta sẽ chết, không được, ông ta nhất định phải còn sống.
Mạt Mạt hỏi: "Trở về thành, ông phải thuê nhà để ởỞ sao?"
Trong lòng Hướng Húc Đông đã có dự định, nhưng không muốn nói ra, cười ha ha: "Ừm."
Mạt Mạt nhìn cơ thể Hướng Húc Đông khom khom, trở về thành phố cũng tốt, người như Hướng Húc Đông, trở vê thành sẽ có bồi thường, với lại cũng không ít, Hướng Húc Đông có thể sống đến cuối đời.
Hướng Húc Đông cúi đầu nói chuyện một lúc với An An, hôm nay Mạt Mạt có thời gian một ngày nên cũng không thúc giục An An, nói chuyện một lúc, ngược lại là Hướng Húc Đông thương An An, giục đám Mạt Mạt nhanh đi về.
Bởi vì Hướng Húc Đông nhớ tới Hướng Tịch, sức khỏe của Hướng Tịch không tốt, mặc dù biết đời này sức khoẻ của An An vô cùng tốt, nhưng ông ta vẫn lo lắng.
Đám Mạt Mạt quay người sắp đi, Tôn Hoa vẫn luôn ở trong phòng đột nhiên chạy ra: "Đợi một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận