Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1252. Độ Lượng 2

Chương 1252. Độ Lượng 2Chương 1252. Độ Lượng 2
Bên cạnh Phạm Đông có Từ Liên, cảm giác tồn tại của cô ta càng thấp, hơn nữa Kỳ Kỳ độ lượng như vậy, còn sẽ không khiến cho Phạm Đông nghi ngờ gì nhiều.
Bởi vì hoàn cảnh lớn lên của Kỳ Kỳ, cha của Kỳ Kỳ có đến mấy bà vợ, anh trai cũng vậy, cô ta sống trong hoàn cảnh như vậy, có tư tưởng như thế cũng không khiến người ta quá ngạc nhiên.
Gia đình Tiểu Lý tương đối có học thức, cha mẹ đều là giáo viên, rất coi trọng lễ nghĩa liêm sỉ, cậu ấy không thể chấp nhận được, vốn chẳng phải là người nói nhiều, hôm nay cũng coi như mở đài rồi.
Mạt Mạt nghe đến tận lúc về công ty, Tiểu Lý mới bình thường lại.
Nhưng kiểu hành động này của Kỳ Kỳ, vẫn dẫn đến tiếng vang rất lớn, kể nuôi tình nhân cũng có, nhưng quang minh chính đại thu nhận tình nhân làm bà hai thì đây quả là lần đầu.
Mạt Mạt lại một lần nữa gặp Từ Liên, sắc mặt Từ Liên tốt rồi, cười ngọt ngào, bên cạnh có Phạm Đông diu đi, hai người vừa nói vừa cười.
Mạt Mạt cảm thấy Phạm Đông cũng thích Từ Liên, nếu không sẽ không đối xử dịu dàng với Từ Liên như vậy.
Chuyện của Từ Liên bị đồn đại một thời gian cũng ngừng lại rồi, mới mẻ qua đi, nhìn thấy thì cũng bình thản hơn r6i.
Thứ sáu, Thẩm Triết gõ cửa phòng làm việc của Mạt Mạt,"Tổng giám đốc Thẩm, có việc gì sao?"
Thẩm Triết xách túi quần áo đi vào, đặt túi lên ghế,"Đây là lễ phục, tối ngày mai cùng anh tham gia một bữa tiệc."
Mạt Mạt trêu chọc,"Trong công ty có rất nhiều cô gái mơ tưởng về anh, sao lại đến tìm em làm bạn đồng hành?"
Nói ra cũng là do ảnh hưởng chuyện Từ Liên, luôn có vài người nhìn thấy cách thức một bước lên trời, chẳng có việc gì cũng tìm cơ hội vô tình gặp được Thẩm Triết ở đại sảnh.
Thẩm Triết khoát tay,'Em đừng trêu chọc anh nữa, may mà chị dâu em không có đây, nếu như mà ở đây thì nhất định sẽ dỡ luôn công ty."
Mạt Mạt nghĩ tới tính cách của Vương Nhạc, bật cười,"Quả thực chị dâu có thể làm ra được chuyện này"
Thẩm Triết xoa đầu lông mày,Anh đã tìm lý do khước từ mấy người rồi, chắc là sẽ ngừng lại."
Mạt Mạt,"Em thấy không chắc, anh là người cấp bậc kim cương, vợ lại không ở bên cạnh, sẽ có người muốn mạo hiểm."
Điều Mạt Mạt nói là thực tình, cô tới làm việc lâu như vậy, cũng nghe được không ít chuyện buôn dưa, ví dụ như lúc Thẩm Triết đi bàn chuyện làm ăn, có người rất bỉ ổi, lại sắp xếp phụ nữ cho Thẩm Triết, Thẩm Triết lật mặt tại đó luôn.
Thẩm Triết cũng thấy hơi chán ghét, muốn nói với Mạt Mạt, nhưng lời đến miệng rồi lại không thốt ra được, nói chuyện này với em gái mình, anh ấy không nói ra được, quá bẩn thỉu ô uế rồi.
Thẩm Triết,"Có người mạo hiểm thì cho nghỉ việc, anh còn không tin không được."
Mạt Mạt hỏi: "Tiệc ngày mai là tiệc gì? Em cần chú ý gì không?”
Thẩm Triết,'Chỉ là một bữa tiệc bình thường thôi, không có gì chú ý cả, lộ mặt một chút là chúng ta ra và."
Mat Mạt,"Được."
Giờ tan làm ngày hôm sau, Mạt Mạt ở trong phòng làm việc thay đồ, tóc búi hết lên để lộ ra cần cổ trắng ngần, cài thêm một số lấp lánh, bổ trợ cho chiếc váy màu đen, Mạt Mạt ra khỏi bàn làm việc, ánh mắt của mọi người đều rơi trên người cô.
Mạt Mạt là phụ nữ, cũng có lòng hư vinh, cô đã hơn ba mươi tuổi rồi mà vẫn còn có thể thu hút ánh nhìn của người khác, cho thấy cô vẫn còn rất trẻ trung.
Thẩm Triết bước ra,'Em và bà cô đều là người được ông trời chiếu cố, sao anh cảm thấy mấy năm nay không hề thấy em già đi nhỉ?"
Mat Mạt,"Ghen tị chứ."
Thẩm Triết xoa khuôn mặt của mình,'Anh không ghen tị, anh thương hại Trang Triều Dương, ngày nào cũng phải thấp thom lo lăng."
Mạt Mạt lườm một cái, cô chẳng nghe ra chút thương hại nào cả, ngược lại lại thấy vui khi thấy người ta gặp họa.
Thẩm Triết và Mạt Mạt vừa nói chuyện vừa đi tới bữa tiệc, địa điểm bữa tiệc không ở trong đặc khu kinh tế, bữa tiệc ở một khách sạn trong thành phố Z, Mạt Mạt và Thẩm Triết đến tương đối muộn.
Mọi người cơ bản đều đã đến rồi, Mạt Mạt và Thẩm Triết đi vào sảnh, Dương Tuyết nhìn một cái là nhìn thấy Mạt Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận