Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 842.Vamat2

Chuong 842.Vamat2Chuong 842.Vamat2
Mat Mat nhìn sinh viên trên sân khấu, không phải là lớp Hướng Hoa, nhưng mà điệu múa này vui mừng, mặc dù kém chuyên nghiệp hơn so với diễn viên văn nghệ, nhưng cũng rất xuất sắc rồi.
Cuối cùng là tiết mục then chốt của Hướng Hoa, múa cổ trang, thuỷ tụ kết hợp với tiếng cổ cầm, đáng tiếc duy nhất là không có màn hình phát ra hình ảnh.
Mạt Mạt nhìn bạn học trên sân khấu nhảy múa uyển chuyển, thật khiến người khác ngoài ý muốn, Hướng Hoa chọn điệu múa này, thể hiện được sự truyền thừa của văn hoá tổ quốc.
Hướng Hoa vẫn còn có chút thông minh, không lựa chọn tiết mục ở tương lai, phải biết là, mặc dù tương lai rất hay, nhưng là rập khuôn lấy tới, cũng không thích hợp, nhận được không phải là sự tán dương mà chính là phiền phức.
Lễ đường yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn điệu múa trên sân khấu, mặc dù không phải chuyên nghiệp, nhưng nghe tiếng đàn, cảm nhận được nhịp điệu văn hoá, rất đẹp.
Bài múa kết thúc, trong lễ đường vang lên tiếng vỗ tay, cuối cùng không hề nghi ngờ gì, khoa kinh tế được bình chọn đứng thứ nhất.
Mặc dù bài múa rất thành công, nhưng những khuyết điểm nhỏ rất nhiều, người bày mưu là Hướng Hoa cũng không nhận được bao nhiêu lời khen ngợi, ngược lại là các bạn nhảy múa lại nhận được những lời biểu dương.
Sau khi Mạt Mạt biết được, Hướng Hoa cũng rất phiền muộn, rõ ràng là tiết mục của anh ta, nhưng anh ta không tham gia được, bởi vì năng lực phối hợp của anh ta không phải là rất tốt.
Tiếng chuông thời gian vang lên, ngày mùng một qua đi, Hướng Hoa lại càng tích cực khai thác thành viên nòng cốt của của Nguy Vĩ, Hướng Hoa biết mình không có sức hút của Nguy Vĩ, nhưng anh ta có tiền.
Thành viên nòng cốt của Nguy Vĩ bị nạy ra một ít, nhưng những người ở lại đều không hai lòng.
Mạt Mạt từng thấy Hướng Hoa dẫn người đi, thật không biết Hướng Hoa đang đào góc tường hay giúp Nguy Vĩ củng cố thành viên nòng cốt.
Những người Hướng Hoa khoét đi đều là những người được nửa đường thì rời khỏi Nguy Vĩ, có người còn mang lại cho Nguy Vĩ những phiền phức không nhỏ.
Mà những người còn ở lại này, đều là những người cùng chung chí hướng vẫn luôn đi theo Nguy Vĩ.
Hướng Hoa nhất định là chưa từng tìm hiểu về Nguy Vĩ, cũng không biết những người này sẽ rời khỏi Nguy Vĩ, anh ta chỉ thấy những người này thân cận với Nguy Vĩ thì tự động cho rằng đó là thành viên nòng cốt của Nguy Vĩ.
Hướng Hoa còn đang dương dương đắc ý, cho rằng đã chiêu mộ được nhân tài, tương lai nhất định có thể chống lại Nguy Vĩ. Bắt đầu vào tháng một, Hướng Hoa thành lập công ty ở phương Nam, chuyện này Mạt Mạt nghe Chu Tiếu nói.
€ó một ngày Mat Mạt và Vệ Nghiên đang ăn cơm ở căn tin, Chu Tiếu bê hộp cơm đi tới: "Tôi đến để chia sẻ một tin tức tốt, Hướng Hoa, à không, bây giờ là tổng giám đốc Hướng rồi, anh ấy đã gây dựng được công ty rồi, có phải các cô rất ngạc nhiên hay không?”
Mạt Mạt không hề kinh ngạc chút nào, Hướng Hoa chờ đợi chính là năm nay, Vệ Nghiên càng không có phản ứng, cô ấy không quan tâm Hướng Hoa.
Lúc đầu Hướng Hoa chỉ là người làm chút buôn bán nhỏ, bây giờ thành lập công ty rồi, thân phận đã thay đổi.
Người đầu tiên mà Chu Tiếu muốn đè ép ở trong trường chính là Liên Mạt Mạt, người thứ hai chính là Vệ Nghiên, nhưng hai người không thèm muốn, cũng không có bất kỳ phản ứng nào, nụ cười của Chu Tiếu có chút gượng gạo rồi.
Chu Tiếu cắn răng: "Công ty và chủ tiệm có sự khác biệt, các cô không hiểu cũng là bình thường?"
Mạt Mạt có hơi mờ mịt: "Cô nói chúng tôi không hiểu công ty á?"
Chu Tiếu nhận định hai người Mạt Mạt không hiểu, cho dù Vệ Nghiên học kinh tế, cô ta cũng không cho rằng Vệ Nghiên sẽ hiểu biết.
Mạt Mạt híp mắt: "Đầu tiên xuất hiện chính là công ty vô hạn, sau đó là công ty hợp danh, tiếp theo đó là công ty cổ phân trách nhiệm hữu han,cuoi cùng là công ty trách nhiệm hữu hạn, không biết là công ty của mấy người là hình thức nào?"
Chu Tiếu không nghĩ tới Liên Mạt Mạt há mồm đã nói ra, những thứ mà Liên Mạt Mạt nói cô ta còn chưa nghe qua, trong đầu đều là dấu chấm hỏi, công ty được phân thành nhiều loại hình thức như vậy sao?
Mạt Mạt tiếp tục nói: "Nghe không hiểu à? Cần tôi giải thích cho cô một chút không? Đây là tiến trình phát triển và thay đổi của lịch sử công ty, nếu như cô muốn nghe tôi có thể tỉ mỉ giải thích cho cô một chút."
Chu Tiếu có một loại cảm giác bị vả vào mặt, mặt đã sưng lên, bê hộp cơm chạy trốn.
Vệ Nghiên: "Sao cô biết nhiều như vậy? Tôi học kinh tế cũng không biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận