Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1484. -

Chương 1484. -Chương 1484. -
Mạt Mạt cười khan một tiếng, thành phố ở chỗ Tề Hồng cũng là thành phố cấp một, phát triển rất nhanh, nhắc đến hàng xa xỉ, trùm đắt nhất chính là công ty của Mạt Mạt.
Tê Hồng nghe Mạt Mạt nói chủ của công ty của bọn họ làm hàng xa xỉ, vốn dĩ trong lòng đã đang mắng chửi người rất lâu, ấy vậy mà lại là Mạt Mạt, may mà vừa rồi miệng không nhanh như vậy.
Mạt Mạt ôm Tề Hồng: "Lấy ở chỗ tôi cũng giống nhau, cô muốn mua gì thì nói với tôi, tôi để cho cô giá gốc."
Mắt Tề Hồng sáng lấp lánh, sau phản ứng đầu tiên khi nghe thấy Mạt Mạt nói ra nước ngoài thì đã có chút hối hận rồi, quá đắt, cô ấy hả, vẫn không nỡ tiêu số tiền kia: "Thôi được rồi, một bộ quần áo quá đắt, một tháng lương của hai người chúng tôi mới được một bộ."
Mạt Mạt không thể quyết định thay cho Tề Hồng: "Trong lòng cô nắm chắc là được, lúc nào muốn mua thì tìm tôi."
Tề Hồng gật đầu: "Ừm."
Đêm qua Mạt Mạt đã chọn xong tuyến đường, đầu tiên là lái xe đi một vòng khắp nơi, nhất là công viên mới xây, hai năm đã làm xong, lần trước lúc Mạt Mạt đi còn thấy bắt đầu bán vé rồi.
Xe mới thêm dầu, loanh quanh đi qua những nơi nổi tiếng ở thành phổ Z, cuối cùng đi tới công viên.
Ở thành phố Z chính là không bao giờ thiếu màu xanh, bốn mùa luôn xanh, hồ nhân tạo trong vô cùng, cá trong hồ không phải lớn lắm nhưng tụ lại thành bầy cũng rất đẹp.
Mạt Mạt chụp cho bọn nhỏ không ít ảnh, tận cho đến trưa đói bụng mới đi tới nhà hàng của Đại Mỹ.
Tê Hồng xuống xe, mới ý thức được sự đắt hàng trong lời của Mạt Mạt, bàn ăn đã xếp cả ra ngoài rồi, vẫn còn có người đang xếp hàng.
Mạt Mạt dẫn theo bọn nhỏ đi thẳng vào trong, bây giờ Đại Mỹ không cần đi ra sau bếp nữa, chỉ cần chú ý ở phía trước là được, trong tiệm có bốn nhân viên phục vụ, chỉ đầu bếp đã có ba người.
Đại Mỹ nhìn thấy Mạt Mạt, vội vàng bảo Thiết Trụ chú ý sảnh trước: "Tôi đã chừa bàn lại cho mọi người rồi, mau ngồi bên này."
Mạt Mạt ngồi xuống: "Tôi thấy cái tiệm này của cô vẫn nhỏ."
Đại Mỹ bất đắc dĩ: "Tôi cũng rất phiền muộn, nhưng thành phố Z phát giác ra rất nhanh, ai cũng không phải người ngu, không có ai bán đi cửa hàng lớn, cô nhìn miệng tôi đây này, đã sốt ruột đến mức phát nhiệt rồi."
Mạt Mạt: "Đây quả thực là việc khó."
Mạt Mạt không còn cách nào cả, thương nhân ở thành phố Z rất thông minh, việc này vẫn là phải dựa vào vận khí của Đại Mỹ. Đại Mỹ bảo nhân viên phục vụ mang trà tới, sau đó đi ra bếp sau mang thức ăn lên, Đại Mỹ bận rộn nhiều việc, không thể ăn cùng bọn họ.
Tề Hồng nhìn hải sản khay lớn, đối với việc bản thân tìm kiếm ý kiến của Mạt Mạt lại càng có lòng tin hơn, sau đó vô thức ăn nhiều.
Sau khi ăn xong Mạt Mạt muốn trả tiền, Đại Mỹ không lấy, Mạt Mạt cưỡng ép nhét vào, nhân lúc Đại Mỹ bận rộn, dẫn Tề Hồng đi.
Buổi chiều Mạt Mạt dẫn Tề Hồng đến đặc khu, cảm nhận hơi thở của thời đại mới, khắp nơi đều là nhà cao tầng.
Buổi tối cũng không về nhà ăn, ăn đồ ăn bản địa ở nhà hàng.
Tê Hồng xoa cái bụng tròn vo: "Cô chiêu đãi tôi như thế, tôi cũng không muốn về, nếu như hai nhà có thể gần nhau như trước thì tốt biết bao."
Mạt Mạt cũng muốn vậy, có Tề Hồng, cô cũng không có cảm giác cô đơn nữa.
Lúc cả đoàn người Mạt Mạt về nhà, chị dâu Tôn đang may quần áo, Mạt Mạt thay quần áo đi xuống, chị dâu Tôn đã làm xong một chiếc áo sơ mi: "Mạt Mạt, giúp tôi nhìn xem, tôi may thế nào?"
Mạt Mạt run rẩy, phụ nữ ở niên đại này, may quần áo đều là người có tay nghề, khỏi phải nói thật sự không tệ: "Rất đẹp, không khác gì so với mua ở trong cửa hàng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận