Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1725. -

Chương 1725. -Chương 1725. -
Đúng lúc Vương Thanh ở nhà, lại ở phía trước, Vương Thanh nghe rõ ràng: "Đại Song nói mẹ kế của nó đối xử với nó không tốt, quần áo của nó đã bị mẹ kế cho em gái mặc, còn cướp đồ trang sức của nó, nó không thể ở lại, bây giờ bị đồn ép."
Mạt Mạt: "Em thấy là trong nhà Đại Song đưa ra chủ ý, chỉ có cuộc sống của Đại Song không tốt, mới có thể trở về."
Vương Thanh há to miệng: "Em nói, đều là giả?"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, hiện tại Đại Song vẫn còn hợp đồng với công ty giải trí, mặc dù là bồi dưỡng, nhưng mỗi tháng cũng có chút tiền lương, Đại Song thật sự thành ngôi sao, vậy thì chính là thần tài, cha của Đại Song lại không ngốc, làm sao có thể đắc tội với Đại Song, còn thiếu nước cung phụng Đại Song như tổ tông, làm sao lại ngược đãi Đại Song chứ, đều là diễn kịch!"
Vương Thanh: ".. Tính toán nhiều như vậy, thật dọa người, sau này chị tìm con dâu, nhất định phải nhìn kỹ nhân phẩm, chị coi như đã nhìn rõ bên ngoài rồi, một người cha xúi giục, nếu như mẹ không tốt, thì hỏng cả một nồi."
Mạt Mạt cũng đồng ý: "Cưới vợ cưới người hiền, cả nhà hòa thuận mọi sự đều hưng thịnh."
"Đúng vậy, nhưng trải qua việc này, Đại Song đã hoàn toàn ảnh hưởng tới Tiểu Song rồi, lúc đầu có mấy nhà rất thích Tiểu Song, còn suy nghĩ đợi Tiểu Song lớn một chút, có thể tìm đối tượng, đặt vấn đê ở chung, bây giờ cũng sẽ không nghĩ đến Tiểu Song nữa, Đại Song khiến cho người trong đại viện nhớ tới Dương Tuyết rồi."
Mạt Mạt cũng không biết nói gì, Đại Song đơn giản chính là đồng đội heo, đoán rằng Tiểu Song cũng đang tức giận!
Mạt Mạt ăn cơm tối, đang xem tivi, Dương Lâm mới trở về, trực tiếp tới đây, Mạt Mạt thấy Dương Lâm đi vào, đưa cuốn sổ đã chuẩn bị xong cho Dương Lâm: "Số điện thoại di động của Mễ Mễ."
Dương Lâm thật sự sợ, sợ dì Liên bởi vì Đại Song mà có ý kiến với cậu ấy, trong nhà có một con yêu tỉnh chuyên gia làm loạn không có nhà ai sẵn lòng gả con gái cho nhà như vậy, hiện tại nhìn thấy số điện thoại, Dương Lâm mới yên tâm.
Mat Mat bảo Dương Lâm ngồi xuống, hỏi: "Đưa trở về rồi hả?"
Dương Lâm gật đầu: "Vâng, đưa trở về rồi, cháu sẽ trông coi Đại Song thật kỹ. "
Dương Lâm lần này đã dùng thủ đoạn, chính là cho cha của Đại Song một số tiền, nhìn thấy tiên trước mắt, ai còn muốn đi làm chuyện ảo tưởng không thực tế, lợi ích trước mắt mới là thật.
Mạt Mạt đồng ý với thủ đoạn của Dương Lâm, có thủ đoạn mới tốt, cô cũng không thích chồng của Mễ Mễ sau này không bảo vệ được Mễ Mễ, đối với Dương Lâm, Mạt Mạt vẫn rất hài lòng.
Mạt Mạt cũng suy đi nghĩ lại kết quả, Mạt Mạt không tin được người khác, không phải người mình hiểu rõ, Mạt Mạt cứ sợ Mễ Mễ bị lừa, con gái bị lừa, đó là chuyện cả đời.
Bây giờ Mạt Mạt đã hiểu rõ vì sao thời cổ đại đều thích con dâu, con rể nuôi từ nhỏ, ngoại trừ lòng lang dạ sói, bình thường có rất ít người thật sự làm trái lương tâm.
Trong lòng Mạt Mạt hiện tại chính là như vậy, cô giúp đỡ Dương Lâm nhiều như vậy, có nhìn thấy Dương Lâm lớn lên, đương nhiên là người vừa ý nhất, giao cho người khác, cô còn không đồng ý!
Mạt Mạt cũng không giữ Dương Lâm, Dương Lâm cầm số điện thoại đi rồi, hiện tại điện thoại quốc tế đường dài rất đắt, được rồi, tương lai cũng không rẻ, người gọi điện thoại, đều là người giàu.
Vào tháng năm, cỏ mọc én bay, phía Nam khắp nơi chim hót hoa nở, cuối cùng Mat Mat đã được dùng băng vệ sinh mà nhà máy của Từ Lị sản xuất, tên nhãn hiệu của Từ Ly đơn giản rất thô, Noãn Noãn, Từ Lị đã làm khảo sát mới quyết định hình dáng, Mạt Mạt thử một chút, coi như không tệ.
Từ Lị lại vì phụ nữ mà sáng tạo ra những thứ mang lại lợi ích, sau đó là nhân vật được vinh danh đăng lên tạp chí.
Mat Mạt nhận được quà của Từ Lị, một hòm băng vệ sinh, Mạt Mạt đoán chừng có thể dùng đến cuối đời!
Vào trung tuần tháng năm, Mạt Mạt đi theo đội ngũ đến nơi khác, lần này là thành lập trường tiểu học hy vọng, còn xây dựng thư viện cho may trường học.
Sau đó Mạt Mạt phát hiện, tiền thật sự không đủ tiêu, nếu như không có bán đấu giá từ thiện, chuyện Mạt Mạt có thể làm quá ít.
Mạt Mạt vừa về nhà, đã bị Tôn Nhuy chặn lại, Mạt Mạt: "Cô không đi quay phim hả? Định nghỉ hưu rồi à? Đã gần một năm cô không làm việc rồi."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tôn Nhuy xoè tay ra: "Tôi cũng muốn làm việc, nhưng cô cũng thấy đấy, tôi bận rộn, bề bộn nhiều việc, công ty không rời khỏi tôi được."
Mạt Mạt đưa cho Tôn Nhuy một ly nước trái cây: "Hiện tại biết làm bà chủ không dễ dàng rồi hả, trước kia cô quá hạnh phúc!"
Tôn Nhuy gật đầu: "Quá khó khăn, hơn nửa năm này, công ty đầu tư phim truyền hình cũng không tệ, người làm bà chủ như tôi chỉ muốn bảo vệ nhà mình cho tốt, còn có một số tiết mục, tôi đã bận sắp điên rồi."
"Cô bận sắp điên còn có thời gian chặn tôi?"
Tôn Nhuy uống hết ly nước trái cây: "Tôi tới để nói chuyện quan trọng với cô, mẹ của Lý Thư chắc là biết rõ!"
Mạt Mạt gật đầu: "Bà ta thế nào?"
Tôn Nhuy cười hì hì: "Tôi cảm thấy Lý Thư rất sợ mẹ của cô ta, Vương Chỉ tìm được nhà của Lý Thư, ban đầu Lý Thư rất tức giận, về sau không biết mẹ của cô ta nói cái gì, Lý Thư thay đổi sắc mặt ngay tại chỗ, đáng tiếc, tôi không đi theo vào trong nhà, cũng không biết hai mẹ con nói cái gì, dù sao mẹ của Lý Thư vào đó ở, hơn nữa mỗi ngày đều ra ngoài tiêu tiền."
Trong lòng Mạt Mạt xoay chuyển một vòng, nói như vậy, nhất định Vương Chỉ biết Lý Thư đã làm gì, cho nên Lý Thư mới sợ Vương Chỉ.
Tôn Nhuy: "Tôi vẫn luôn cho người theo dõi Lý Thư! Tôi tới là muốn hỏi cô, có cần tìm người bắt Vương Chỉ lại hay không, moi ra một ít chuyện gì đó từ miệng Vương Chỉ?"
Mạt Mạt: "Đừng, cô vẫn cứ bận chuyện của công ty đi! Chuyện của Lý Thư, tôi sẽ nói cho Lý Vinh Sinh, chúng ta đừng làm gì trở ngại."
Tôn Nhuy: "Cô nói cũng đúng, phải rồi, Lý Thư viết ra một chương trình, tôi cảm thấy không tệ, cô nghe một chút không?”
"Được, cô nói một chút đi."
Tôn Nhuy nói: "Chương trình thực tế về ngôi sao, cô thấy thế nào?"
Mạt Mạt phụt miếng nước trong miệng ra ngoài, khụ khụ ho khan, Tôn Nhuy vội vàng đưa khăn tay tới: "Phản ứng lớn như vậy?"
Mạt Mạt xuôi được mấy hơi: "Bị hù doạ, cô cho rằng có thể thực hiện sao?"
Tôn Nhuy nói rất khách quan: "Không thể được, cho nên tôi muốn đến hỏi cô một chút!" "Cô không phải là muốn hỏi tôi, là muốn nhận được sự đồng tình."
Tôn Nhuy gật đầu: "Đúng vậy, trong công ty mấy người giám đốc đều điên rồi, đối với những gì Lý Thư viết ra hoàn toàn đánh mất khả năng phân biệt, giờ thì hay rồi, chỉ cần là của Lý Thư thì chính là đồtốt, toàn bộ đều bỏ phiếu ủng hộ, may mà những người này không phải cổ đông, nếu không thì tôi tức chết mất."
Mạt Mạt cười: "Coi như tôi nghe rõ rồi, cô tới nói chương trình mới là chủ yếu, Vương Chi là tiện thể."
"Đừng nói như vậy, tôi cũng là đến truyền tin tức cho cô."
"Được, được, tôi nhờ ơn cô, trước tiên nói đến chương trình kia, tôi cho rằng có hơi sớm, bây giờ ngôi sao gần sát với cuộc sống hơn, thật ra cũng không có tính bí ẩn gì, cô làm một kỳ hao phí nhân lực và vật lực có khả năng có lượng người xem tốt, nhưng sang kỳ thứ hai đều đã nhổ sạch lên rồi, còn cho người ta xem cái gì!"
Tôn Nhuy vỗ tay: "Đúng, đúng, tôi muốn nói chính là cái này, cuộc sống bây giờ vừa khá hơn một chút, rất nhiều ngôi sao còn chưa tốt bằng nhà giàu có đâu! Có cái gì có thể xem, nếu như để tôi nói, còn không bằng đi quay cuộc sống của người giàu có!"
Mạt Mạt cười: "Cô cũng đừng tức giận, mấy người giám đốc của cô, chỉ là thành fan hâm mộ của Lý Thư mà thôi, ừm, fan não tàn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận