Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 324. Nhìn thấy ai vậy? 2

Chương 324. Nhìn thấy ai vậy? 2Chương 324. Nhìn thấy ai vậy? 2
Nhìn thấy ai vậy? 2
Mạt Mạt khóa cửa đi theo chị Vương đến nhà phục vụ trong khu gia đình, chị Vương có tính tình cởi mở nên biết rất nhiều người, các đồng chí trong văn phòng chào hỏi: "Chị Vương."
Chị Vương giới thiệu Mạt Mạt: "Đây là vợ của doanh trưởng Trang Triều Dương, vừa kết hôn và tòng quân, đến để nhận đất của mình."
Các đồng chí trong văn phòng đều biết Mạt Mạt, hai ngày nay họ đang bàn luận về vợ của doanh trưởng Trang, nghe nói cô ấy rất xinh đẹp. Hôm nay được nhìn thấy người thật, đồng chí mỉm cười hiền từ: "Được, chỉ cần đến chỗ của tôi để đăng ký."
Chị Vương ra hiệu cho Mạt Mạt giữ im lặng, nói: "Tiểu Lưu, Mạt Mạt chỉ quen mỗi mình tôi. Chẳng phải mảnh đất bên trái tôi đang trống sao, cứ đưa cho Mat Mạt nhé!”
Tiểu Lưu cũng là một người cởi mở, cười nói: "Được, tôi sẽ đăng ký ngay."
Mạt Mạt mỉm cười: "Cảm ơn."
Tiểu Lưu: "Không có chỉ."
Sau khi nhận đất, chị Vương dẫn Mạt Mạt đi xác nhận mảnh đất riêng, ra khỏi khu nhà rẽ phải, đi một đoạn thì có một mảnh đất nhỏ. Mỗi hộ cũng không có nhiều, tổng cộng có hai luống, dài khoảng mười mét. Chị Vương chỉ vào luong đậu cô ve: "Hai hàng này là của nhà chị, hàng trống sau này sẽ là của em."
Mạt Mạt nhìn mảnh đất nhà chị Vương, trồng sáu cây đậu cô ve, hai cây dưa chuột và một ít bí ngòi, còn lại là ớt, còn là loại ớt nhỏ.
"Chị dâu, nhà chị ăn cay quá giỏi."
Chị Vương cười nói: "Nhà chị đều thích ăn cay, chị là một cô gái táo bạo đó!"
Mạt Mạt sững sờ, cô luôn cho rằng chị Vương là người miền bắc, hoá ra lại là người miền nam. Chị Vương nhìn ra sự nghi ngờ của Mạt Mạt nên giải thích: "Mặc dù chị là người miền nam nhưng chị lớn lên ở miền bắc."
Mạt Mạt gật đầu, thảo nào. Chị Vương lại nói: "Ở nhà chị có hạt giống bắp cải và củ cải, lát nữa chị mang cho em một ít, em đỡ phải mua nữa."
"Cám ơn chị Vương."
"Khách sáo với chị làm gì."
Chị Vương hái mấy quả ớt bỏ vào túi, hái cho Mạt Mạt một ít, Mạt Mạt xua tay bảo không lấy nhưng chị Vương quá nhiệt tình nên cuối cùng đành phải nhận.
Trên đường trở về, trong khu nhà có người dọn đến, trước mặt đã có nhiều người đứng, chị Vương liếc nhìn: "Đã lâu không có người dọn đến, không biết là ai đây."
"Đoàn văn công đến ở ạ, có lễ hai ngày nữa sẽ có rất nhiều người dọn đến." Chị Vương: "Lần này khu nhà sẽ náo nhiệt hơn."
Trong lúc trò chuyện, hai người đã đến cửa khu. Mạt Mạt về nhà trước, cô lấy hai chùm nho ở trong không gian ra, sau đó đi đến nhà chị Vương.
Chị Vương nhìn quả nho: "Đây là đồ hiếm."
Mạt Mạt cười: "Cũng không có gì hiếm, nhà ông ngoại anh Triều Dương có giàn nho, của nhà nên em mang đến cho bọn nhỏ ăn thử."
Chị Vương đối xử với Mạt Mạt nhiệt tình, cũng muốn tạo quan hệ tốt đẹp giữa hai nhà. Lần này cũng không chối từ nữa, vui vẻ nhận lấy: "Chị cảm ơn em thay bọn trẻ."
Mạt Mạt hỏi: "Bọn trẻ không ở nhà ạ?"
Nghĩ đến đây chị Vương lập tức tức giận: "Bọn nó nghịch lắm, sắp điên rồi, đến giờ ăn mới về. "
Mạt Mạt bật cười: "Con trai đều như vậy cả."
"Chị thật không nhìn ra, con gái của chị mà phát điên thì anh Vương cũng không quản được."
Nhắc đến con cái là chị Vương nói rất nhiều, từ sau khi kết hôn Mạt Mạt càng thích trẻ con hơn, cô trêu chọc Tiểu Cường đang nghiêm túc lắng nghe.
Mạt Mạt ngồi đến trưa mới đứng dậy về nấu cơm, vừa đi xuống lầu, một chiếc ô tô khác đã chạy vào khu nhà. Cô liếc nhìn về phía trước, cái liếc này khiến cô sửng sốt, sau khi nhìn kỹ lại, vậy mà lại là cô tal
Buổi trưa Mạt Mạt xào ớt rồi kho cơm, khi Trang Triều Dương ngồi xuống ăn cơm, cô hào hứng nói: "Đoán xem hôm nay em đã nhìn thay ai?” Trang Triều Dương xới cơm đặt trước mặt Mạt Mạt, phối hợp hỏi: "Thấy ai vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận