Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 823. Lĩnh vực 1

Chương 823. Lĩnh vực 1Chương 823. Lĩnh vực 1
Cô gái có chút kiêu căng, cái cằm vẫn luôn hếch lên, mũi có chút cao, khiến cho người ta có một loại cảm giác cao cao tại thượng.
Mạt Mạt nhận lấy hộ khẩu và thư thông báo của cô gái, Chu Tiếu, hai mươi tuổi, người thủ đô, Mạt Mạt lại nhìn thoáng qua Chu Tiếu, khuôn mặt có chút quen thuộc, trong lòng đã có suy đoán rồi, đứa nhỏ nhà chú của Chu Dịch.
Chu Tiếu hơi mất kiên nhẫn: "Đã xong chưa?"
Sau khi Mạt Mạt đăng ký xong thì trả lại hộ khẩu và thư thông báo: "Xong rồi, qua bên cạnh xếp hàng, lát nữa sẽ có người dẫn em đi nhập học và tham quan.”
Chu Tiếu nhìn sang bên cạnh, đã có 5 người đang xếp hàng rồi, giơ tay lên nhìn đồng hồ, cau mày, rồi chỉ Từ Lị: "Chị, đúng, đừng nhìn nữa chính là chị, dẫn tôi đi."
Từ Lị rất ghét kiểu đại tiểu thư như thế này, ngồi im không nhúc nhích: "Bạn học, tôi chỉ phụ trách đăng ký tiếp đón."
Ý là tôi sẽ không dẫn cô đi.
Chu Tiếu hừ một tiếng, trong nhà vẫn luôn được cưng chiều, lần đầu tiên có người không thuận theo ý muốn của cô ta: "Chị không đi cũng phải ải."
Mạt Mạt hết nói nổi, đám trẻ nhà chú của Chu Dịch đều có đức hạnh như thế này à? Mat Mat mở miệng nói: "Bạn học, đây là trường học, mời em xếp hàng theo quy củ."
Chu Tiếu có chút gian xảo, chứ không phải người không có đầu óc, sáu người vừa rồi cô ta chỉ chọn người mặc xấu nhất, bởi vì biết người như này nhất định không có bối cảnh.
Mà người phụ nữ trước mặt, mặc đẹp hơn so với cô ta, trẻ tuổi lại xinh đẹp, trong nhà nhất định có bối cảnh, với lại vừa rồi lúc cô ta tới đã thấy, sáu người đều lấy Mạt Mạt làm trung tâm.
Chu Tiếu mím môi, cuối cùng không nói gì, xoay người đi xếp hàng.
Từ Lị nằm nhoài trên bàn: "Con người dựa vào cách ăn mặc mà, tôi nghĩ là hôm nay phải giúp khuân vác đồ cho nên mặc bộ đểu nhất, không nghĩ tới lại bị bắt nạt."
Bàng Linh ôm cổ Từ Lị: "Vì để an ủi cậu tổn thương tầm hồn, trưa nay tôi mời cậu ăn cơm, đồ ăn hôm nay ngon đó, có thịt kho tàu, gà con hầm..."
Từ Lị cũng không khó chịu nữa, bắt đầu thảo luận trưa nay ăn gì.
Mạt Mạt nhìn về phía cổng trường, lái buôn nhỏ bán cơm đã nhiều hơn rồi, con người chính là không bao giờ thiếu năng lực học tập.
Xuất hiện nhà đầu tiên bán cơm trưa, mọi người sẽ học theo, bây giờ ở cổng trường cạnh tranh kịch liệt không ít.
Có một khoảng thời gian giá cả không ổn định, cuối cùng thống nhất giá cả, nhưng vì để thu hút chuyện làm ăn, nên đều động tâm ở bên trên màu sắc của món ăn.
Vui vẻ nhất chính là đám Mạt Mạt, nhiều đồ ăn, bọn họ có nhiều lựa chọn.
Căn tin của trường học mọi người rất ít đến, bây giờ căn tin rất vắng vẻ, nhưng phần lớn sinh viên vẫn chọn căn tin, bởi vì căn tin rẻ.
Chu Tiếu bị người khác xô ngã, Mạt Mạt đen mặt, Hướng Hoa không ở khoa kinh tế đón tân sinh viên, tại sao lại chạy tới khoa luật.
Vào lúc Chu Tiếu nổi giận, Hướng Hoa lo lắng vội vàng xin lỗi đỡ Chu Tiếu dậy: "Thật xin lỗi, anh vội đi tìm người nên không nhìn thấy em, quần áo bẩn cả rồi, anh đền cho em một bộ mới nhé."
Hướng Hoa rất nôn nóng, nói xong cũng vội vã đi mất, Mạt Mạt vẫn biết Hướng Hoa thuộc tuýp người nếu không có lợi thì không dậy sớm, khiến cho anh ta đến khoa luật, nhất định là có người anh ta muốn mượn sức, mà người này nhất định là sinh viên mới của năm nay.
Chu Tiếu tức điên lên rồi, nói một câu rồi đi mất, ngay cả cái tên cũng không để lại, còn nói bồi thường gì chứ.
Vừa rồi Chu Tiếu rất tức giận, thấy tất cả mọi người đều không để ý tới cô ta, cô ta chỉ có thể nhịn, chờ đến lúc cô ta gặp lại người đàn ông này mà xem.
Buổi trưa Mạt Mạt thấy được người mà Hướng Hoa muốn tìm, tên nhóc 17, 18 tuổi, chắc là sinh viên thuộc khoá này.
Tên nhóc ăn mặc không được đẹp lắm, nhưng trên mặt lại là vẻ chính trực, mặc kệ Hướng Hoa nói cái gì, cậu ta cũng đều lạnh mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận