Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1303. Cam kết 1

Chương 1303. Cam kết 1Chương 1303. Cam kết 1
Kỳ Dung nhìn Mạt Mạt lái xe đi, sờ cằm, miệng chậc chậc, người phụ nữ Liên Mạt Mạt này thật đúng là lợi hại.
Anh ta vẫn nên đừng trêu chọc vào mới được, nếu thật sự chọc cho phát bực, không phải anh ta sẽ thất bại à.
Từ khi Mạt Mạt cảnh cáo Kỳ Dung, anh ta thật sự không xuất hiện trước mặt Mạt Mạt nữa, Mạt Mạt cũng chưa từng nhìn thấy Kỳ Dung ở đặc khu, cũng không biết Kỳ Dung đã trở về thành phố G, hay là đi đến địa phương khác rồi.
Thời gian rất nhanh đã tới lễ quốc khánh, bây giờ lễ quốc khánh chưa có bảy ngày nghỉ, chỉ có ngắn ngủi mấy ngày.
Bên Mạt Mạt được nghỉ ba ngày, ở niên đại này ngày 1 tháng 10 là lễ quốc khánh, không chỉ là ngày nghỉ, cũng là thời gian mua sắm lớn, hàng năm lễ quốc khánh đều sẽ có hàng hoá giá đặc biệt.
Mat Mat tan tâm ve đến nhà, Vương Thanh đến tìm Mạt Mạt, ngày mai sẽ là ngày nghỉ, Vương Thanh đến hẹn Mạt Mạt cùng nhau ra đường mua đồ.
Nhà Mạt Mạt có xe, Vương Thanh hẹn Mạt Mạt cùng đi: "Chị trả tiền xăng."
Mạt Mạt: "Không cần, vừa vặn em đi mua ít rượu."
Vương Thanh: "Vậy thì không được, chính là nhà em có xe chị mới hẹn em, chị mua không ít đồ, tiên xăng nhất định phải để chị trả."
Vương Thanh cũng không giống như người khác, mượn xe của đại viện, cô ấy không muốn tụ tập vào chỗ ồn ào này.
Đương nhiên, cũng là cả đại viện không có hai chiếc xe, nhiều chị dâu như vậy, dùng không tiện, lại có mấy người tập hợp nhau để mượn, đi những nơi khác nhau, lộ trình khác biệt, gặp phải sự tị nạnh, có tiền thì tính toán không ít, còn muốn mở miệng.
Vương Thanh kiên trì, Mạt Mạt nói:"Được, vậy thì chị dâu trả tiền xăng."
Vương Thanh: "Quốc khánh là lúc bán hàng nhiều nhất, cửa tiệm này của chị lại đóng cửa, cũng là độc đáo nhất."
Mạt Mạt: "Cũng không còn cách, không có vịt."
Vương Thanh chỉ khóe miệng mụn phồng rộp của mình: "Nhìn chị này, chị đã bị nhiệt rồi, hiện tại các hộ nông dân mới nuôi vịt còn chưa đủ lớn, địa phương xa thật sự không nuôi nhiều vịt, mọi người càng muốn nuôi gà hơn!"
Mạt Mạt: "Lần trước em nghe chị nói, đã có nhà chiến sĩ xuất ngũ nuôi vịt phải không?"
Vương Thanh: "Vậy thì cũng mới bắt đầu, vịt còn nhỏ, hiện tại chị đang đợi đàn vịt này xuất chuồng, chị còn định mở thêm một cửa hàng nữa! Lần này dự định mở ở khu vực thành thị."
Mạt Mạt: "Chị dâu bây giờ đã thành bà chủ lớn rồi."
Đừng thấy cửa hàng vịt ngâm tương chưa mở được bao lâu, nhưng Vương Thanh đã kiếm được không ít, Mạt Mạt tính đơn giản, Vương Thanh một tháng có thể kiếm được hơn bốn nghìn, đây là tình hình vịt cung cấp không đủ, nếu như cung cấp đủ, kiếm được càng nhiều.
Cha nuôi muốn ăn vịt ngâm tương, còn gọi cho Mạt Mạt để đặt trước! Có thể thấy được vịt ngâm tương rất đắt hàng.
Đương nhiên cũng có người nếm thử để làm, nhưng cũng không phải cái vị này.
Vương Thanh: "Cái gì mà bà chủ lớn, em cũng đừng cười chị nữa, chị chỉ là chủ tiệm."
Mạt Mạt cười không giải thích, cô có thể nói, ngày sau vịt ngâm tương nhất định không chỉ có cửa hàng Ở thành phố Z được không? Ngày sau làm tốt rồi, nói không chừng có thể mở lần lượt ở cả nước!
Vương Thanh và Mạt Mạt hẹn thời gian, Mạt Mạt đáp ứng.
Hôm nay Tùng Nhân trở về hơi trễ, Mạt Mạt đã nấu cơm xong: " Sao bây giờ mới trở vê?"
Tùng Nhân đặt cặp sách xuống: "Con ở trường học tổ chức đi du lịch mùa thu, cho nên về muộn."
Mạt Mạt bế Thất Cân ngồi lên ghế: "Nghỉ lễ quốc khánh, các con muốn đi du lịch mùa thu?"
Tùng Nhân: "Vâng, chúng con muốn đến thị trấn Liên Hoa du lịch mùa thu, con nghe bạn học nói, thị trấn Liên Hoa đều là hoa sen, rất xinh đẹp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận