Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 800. Hồ sơ 2

Chương 800. Hồ sơ 2Chương 800. Hồ sơ 2
Chuyện này thì Mạt Mạt dốc sức ủng hộ: "Căn cứ vào suy nghĩ này của em, đừng nói mượn, cho em cũng được."
Thanh Nghĩa và Khởi Hàng không vội, bây giờ bọn họ cần chính là chờ đợi, hai người đều có giáo sư Triệu bảo hộ, chỉ cần không phải là vấn đề chí mạng thì con đường phát triển của hai người sẽ thuận lợi nhiều.
Mấy chị em rất lâu không tụ tập một chỗ ăn cơm, buổi tối Mat Mat nấu không ít đồ, may chị em còn uống rượu.
Buổi tối Trang Triều Dương trở về, lúc về, vợ uống nhiều quá, Trang Triều Dương tắm rửa lên giường, hai mắt giống như bóng đèn, vợ uống quá nhiều, uống nhiều quá tốt.
Buổi sáng Mạt Mạt giống như bị xe cán qua, nghiêng người vuốt ve cánh tay của Trang Triều Dương, sau này không thể uống rượu nữa, nhất định không uống nữa, quá hời cho Trang Triều Dương rồi.
Trang Triều Dương huýt sáo nấu cơm, Mạt Mạt buồn ngủ chết mất, còn phải lấy lại tinh thần, hôm nay phải đến nhà giáo sư Lý.
Nhà giáo sư Lý ở đại viện trong trường học, là nhà đại học năm 3, phòng khách vô cùng lớn, trên ban công đều là hoa cỏ, đồ dùng trong nhà là gỗ lim.
Lúc cả nhà Mạt Mat đến, giáo sư Lý và con gái ở nhà, con rể đến trường cham bài thi rôi.
Lần đầu tiên Mạt Mạt nhìn thấy con gái của giáo sư Lý, cũng là giáo viên của đại học thủ đô, dạy môn nhân văn, con gái giáo sư Lý nhìn về phía Mạt Mạt, cười chào hỏi mọi người đang đi vào.
Lý Lâm rót trà cho mọi người, cô ấy cũng phải về trường học để chấm bài thi, nói đôi câu rồi đi.
Nhà giáo sư Lý không có tranh chữ, nhưng có cái giá sách, trên giá đều là sách kinh tế trong và ngoài nước, Mạt Mạt nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt.
Giáo sư Lý rất thích An An, bởi vì thằng bé trông giống Mạt Mạt, cũng giống Thẩm Phương, không nhịn được nghĩ, khi còn bé Thẩm Phương cũng là dáng vẻ này nhỉ?
Giáo sư Lý nói chuyện một lúc mới dẫn Mạt Mạt đi xem hoa cỏ của ông ấy, Mạt Mạt đứng trước hoa cỏ, ngoại trừ mẫu đơn thì cô biết còn lại cũng không nhận ra.
Giáo sư Lý chỉ từng loại cho Mạt Mạt, Mạt Mạt nghiêm túc ghi nhớ, sau đó thật sự là không còn nhớ bao nhiêu.
Mạt Mạt nếu muốn trồng hoa tốt thì phải học.
Giáo sư Lý cho Mạt Mạt một gốc mẫu đơn tương đối nhỏ, lại cho một gốc hoa trà, hoa lan quá dễ hỏng, không cho.
Giáo sư Lý lại đưa ghi chép làm vườn cho Mạt Mạt: "Cháu chép lại một bản đi."
Mạt Mạt cảm ơn: "Cảm ơn giáo sư Lý ạ." Giáo sư Lý gân gũi với Mat Mat là bởi vì tướng mạo, không cho Mạt Mạt gọi ông Lý là bởi vì Miêu Chí, giáo sư Lý phân rõ ràng.
Mạt Mạt ôm hoa trở về nhà, hôm nay không cần soạn bài, lúc về thì viết ghi chép làm vườn.
Quyển ghi chép này không phải rất dày, nhưng nội dung bên trên không mua được.
Mạt Mạt tính toán thời gian, thở dài một cái, chợ hoa phải mấy năm nữa mới có thể mở.
Buổi tối Mạt Mạt lấy túi hồ sơ ra, trong túi hồ sơ là lúc đến chỗ bà ngoại đưa cho, Mạt Mạt nhìn thời gian, thấy là sắp đến rồi.
Thứ hai Trang Triều Dương về quân đồn, lúc Mạt Mạt đến trường, thành tích của lớp đã được công bố, Mạt Mạt nhìn vào tấm bảng thông báo của khoa, đứng thứ ba trong khoa.
Ở niên đại này người tài ba xuất hiện lớp lớp, đối với thứ hạng này Mạt Mạt đã rất hài lòng rồi.
Bảng danh sách môn học tự chọn thì càng thú vị hơn, bởi vì đề quá đơn giản, có 5 người đạt điểm tối đa, đồng hạng nhất, còn lại thành tích chênh lệch cũng không lớn.
Mạt Mạt chú ý tới Nguy Vĩ, Nguy Vĩ và Mạt Mạt đồng hạng nhất, Hướng Hoa cũng thế, Bàng Linh thì kém hơn một chút, đứng thứ 30.
Có điểm số, mọi người cũng đã biết khiếm khuyết của bản thân ở đâu, học tập càng nghiêm túc hơn, chuẩn bị đón kỳ thi cuối kỳ. Ma Mat Mat và Vân Kiến xin nghỉ một ngày, bọn họ phải đi bàn giao nhà cửa, Mạt Mạt đi đến địa chỉ trên văn kiện thì trợn tròn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận