Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 967.Mangthai 1

Chuong 967.Mangthai 1Chuong 967.Mangthai 1
Mang thai 1
"Không cần đâu, cháu bị tiêu chảy thôi mà, chỉ là bệnh vặt, về nhà nghỉ một chút là được rồi. Mợ út, chúng ta mau về nhà đi."
"Được rồi."
Buổi tối cả nhà Mạt Mạt vừa ăn cơm xong, Trang Triêu Dương vui mừng đi tới: "Mạt Mạt, chị sắp được làm bà nội rồi."
Mạt Mạt hơi ngơ ngác, sau đó phản ứng lại: "Bàng Linh mang thai à?"
"Đúng vậy, con bé bị tiêu chảy, chị lập tức nghĩ không biết có phải mang thai không. Phản ứng mang thai của mọi người cũng không giống nhau, vậy nên chị dẫn con bé đến bệnh viện xem thử, đã mang thai gần được hai tháng rồi."
Mạt Mạt ồ một tiếng, hai tháng à, đây là lúc ở phía nam củi khô bốc lửa đây mà.
Trang Triều Lộ cũng nghĩ vậy, trong lòng vui vẻ, con trai làm tốt lắm. Trang Triều Lộ nói: "Đứa cháu nội chị ngóng trông bao lâu nay rốt cuộc cũng tới rồi, chị sắp được làm bà nội rồi."
Trang Triều Lộ không còn trẻ nữa, những người bằng tuổi cô ấy cũng đã có mấy đứa cháu rồi, cô ấy lại chưa có đứa nào, bây giờ không cần nhìn người ta mà thèm thuồng nữa.
Trang Triều Dương nói từ chỗ cháu nội đến Tiểu Vũ: "Tiểu Vũ cũng sắp phải đi roi làm mẹ nhớ thương"
Mạt Mạt nhẩm tính ngày tháng, thứ ba tuần sau sẽ bay, trong lòng Mạt Mạt cũng trầm xuống. Thanh Xuyên đi rồi, phải cuối năm mới có thể trở về.
Trang Triều Lộ đến đây để báo tin vui, bây giờ cô ấy chỉ hận không thể báo tin cho tất cả mọi người đều biết. Nói chuyện một lúc liền trở về chăm sóc con dâu.
Mạt Mạt tiễn Trang Triều Lộ ra cửa rồi quay vào chuẩn bị đồ đạc cho em trai út. Ở nước ngoài mặc dù có nhà họ Thẩm chăm sóc nhưng hết thảy vẫn phải dựa vào bản thân mình.
Đồ ăn ở nước ngoài không ngon bằng đồ ăn trong nước, Thanh Xuyên lại không quen ăn đồ tây. Mạt Mạt liếc đồng hồ, mới bảy giờ, cô đi vào bếp, lấy ớt mua về ra băm nhuyễn rồi lại lấy táo ra. Mat Mạt định làm một ít nước sốt thịt bò cho Thanh Xuyên, có thể trộn ăn với cơm hoặc dùng để nấu mì.
Mỗi mùa đông Mạt Mạt đều sẽ làm một ít dưa muối, nhắc đến dưa muối là phải nói đến chị Vương. Bây giờ chị Vương đã gần như không còn bán rau xanh nữa rồi.
Dưa muối chị Vương làm rất được ưa chuộng, vừa rẻ lại vừa ngon, hơn nữa còn có thể để lâu được. Chị Vương chỉ làm dưa muối thôi mà cung đã không đủ cầu rồi.
Hiện tại chị Vương ở nhà chỉ tập trung làm dưa muối, mỗi tuần đi chợ trong thành phố giao hàng một lân. Chị Vương viết thư kể cho Mat Mat mỗi tháng chỉ riêng việc bán dưa muối thôi mà đã kiếm được một ngàn rồi.
Hai năm nay chị Vương đã gia nhập vào hàng ngũ hộ gia đình thu nhập mười ngàn rồi. Mạt Mạt đoán chị ấy phải có hai mươi ngàn. Chị Vương còn nói cho Mạt Mạt biết, mấy em gái của chị ấy ở quê cũng biết ướp dưa muối, bây giờ cũng đang bán dưa muối ở quê, thu nhập nhiều hơn, cuộc sống cũng tốt hơn.
Phương pháp ướp dưa muối của Mạt Mạt là do chị Vương chỉ cho cô. Mạt Mạt vì cảm ơn chị Vương nên chưa từng nói cho ai biết cách làm mặc dù mấy người hàng xóm đã từng hỏi thăm. Mạt Mạt còn nói cho chị Vương biết, đây là công thức bí mật, tương lai có thể đăng ký nhãn hiệu. Chị Vương cũng cam đoan không nói phương pháp chế biến dưa muối cho người nào hết.
Chị Vương cũng không thèm để ý, chị Vương ướp dưa muối theo cách riêng của mình. Hiện tại chủ yếu vẫn là nghiên cứu thêm cách muối dưa mới, chẳng qua vẫn cảm ơn Mạt Mạt.
Mạt Mạt nhìn dưa muối trong bình, nhìn qua thấy vẫn còn rất nhiều. Mạt Mạt vớt dưa muối ra, trong nhà có khá nhiều hũ đóng hộp, Mạt Mạt chuẩn bị cắt hết dưa muối mang sang cho Thanh Xuyên mấy hũ.
Đây là những hương vị quê hương mà ở nước ngoài không thể ăn được, chỉ có khi đi ra ngoài mới có thể cảm nhận sâu sắc quê hương tốt đẹp đến thế nào. Ung dung Truyen Dich ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận