Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 325. Có thể làm cha 1

Chương 325. Có thể làm cha 1Chương 325. Có thể làm cha 1
Có thể làm cha 1
"Ngô Giai Giai, sáng nay Ngô Giai Giai chuyển đến đây rồi."
Trang Triều Dương khó hiểu: "Em xác định mình không nhìn nhầm à?"
Mạt Mạt khẳng định: "Em chắc chắn là mình không nhìn nhầm. Em thấy Ngô Giai Giai bước xuống xe cùng một người đàn ông, trông hai người họ rất thân thiết. Đó chắc là chồng của cô ta, nhưng tuổi tác thì hơi lớn, có thể làm cha của cô ta."
Trang Triều Dương gắp đồ ăn cho Mạt Mạt: "Khi ăn không cần để ý tới người không liên quan."
Mạt Mạt đảo mắt, cô không cho rằng Ngô Giai Giai là người không liên quan. Mặc dù Ngô Giai Giai không thông minh lắm, nhưng cô ta rất có mắt nhìn, tốt hơn hết là cô nên đề phòng trước.
Trang Triều Dương có thể về ăn cơm đã tốt lắm rồi, ăn xong lại phải vội vã trở lại quân đội.
Buổi chiêu Mạt Mạt không cần đi hỏi thăm, chị Vương đã đến báo tin cho Mạt Mạt.
"Chị đã nhìn thấy Ngô Giai Giai, là người luôn theo đuổi doanh trưởng Trang ấy, em nhớ chứ!"
Mạt Mạt gật đầu: "Em biết, cháu gái của mẹ kế Trang Triều Dương."
Chị Vương kinh ngạc: "Còn có quan hệ như vậy áI"
"Vâng, bây giờ không được gọi là mẹ kế nữa, Ngô Mẫn đã ly hôn rồi ạ."
Chị Vương sửng sốt một hồi, trong đầu tự động lấp đầy luân lý gia đình, tình mẹ con bộc phát, khó trách doanh trưởng Trang luôn lạnh lùng: "Chị thấy Ngô Gia Giai không giống người tốt, hoá ra là đi theo cội nguồn của mình!"
Mạt Mạt hỏi: "Chị dâu, chị biết tin gì à?"
Chị Vương: "Ngô Giai Giai đã kết hôn, người đàn ông đó không chỉ có thể làm cha của cô ta mà còn có một cô con gái trạc tuổi Ngô Giai Giai."
Mạt Mạt thực sự phục chị Vương từ tận đáy lòng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà chị ấy đã biết những chỉ tiết như vậy rồi.
Chị Vương lại nói: "Em đoán xem Ngô Giai Giai lấy ai?"
Mạt Mạt thực sự không thể đoán ra: "Ai vậy chị?"
Chị Vương: "Cảnh Lượng, phó đoàn của bọn họ. Nghe nói là vợ mới mất mà đã lập tức kết hôn với Ngô Giai Giai, chị không tin trong này không có trò mèo gì."
Mạt Mạt cũng không tin, xem ra Ngô Giai Giai chưa giải ngũ, còn tìm cho mình một chỗ dựa!
Nhưng điều Mạt Mạt càng tò mò hơn là: "Chị dâu, làm sao chị biết được chỉ tiết vậy?"
Chị Vương thần bí nói: "Trong khu của chúng ta có một người biết mọi thứ, tên là Tê Hồng, không có tin tức gì mà cô ấy không tra ra được."
"Trong khu của chúng ta còn có người như vậy sao?”
Chị Vương gật đầu: "Có, hôm khác chị sẽ giới thiệu em với cô ấy. Cô ấy giỏi lắm, cô ấy chỉ cần trò chuyện với em vài câu là có thể biết được ngọn ngành của em. Tuy cô ấy là người biết tuốt trong khu chúng ta, nhưng không có mấy ai bằng lòng gần gũi cô ấy, sợ bị dụ nói ra. Thật ra cô ấy là người tốt, chỉ không thay đổi được cái tính dò hỏi kia thôi."
Mạt Mạt cạn lời, sao cô nghe mà thấy giống người kỳ lạ vậy? Trong cửa hàng bách hóa có một người ưa cái đẹp, ở đây lại có một người thích hóng hớt.
Chị Vương nói chuyện phiếm một lúc rồi về nhà, Mạt Mạt liếc nhìn thời gian thấy vẫn còn kịp, định trồng cải và củ cải.
Mạt Mạt mượn công cụ làm ruộng của Tiểu Lưu, phần lớn diện tích hai luống đất là trồng bắp cải, một phần nhỏ là trồng củ cải.
Sau khi trồng xong, cô xách một xô nước tưới lên mặt đất, sau khi chắc chắn rằng đã ướt hết, cô mới cầm dụng cụ trở về.
Mạt Mạt vừa bước vào khu nhà, cô không ngờ lại đụng phải Ngô Giai Giai, cô thờ ơ liếc nhìn rồi bước tới.
Ngô Giai Giai đuổi theo Mạt Mạt: "Có phải cô không vui vì tôi không giải ngũ không?" Mat Mạt: "Tôi quen cô à?”
Ngô Giai Giai đã nghĩ về hàng ngàn phản ứng của Liên Mạt Mạt khi nhìn thấy mình, nhưng chỉ có phản ứng này là cô ta không nghĩ tới: "Vậy mà cô lại giả vờ không biết tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận