Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1527. -

Chương 1527. -Chương 1527. -
Lớp thứ hai rất thuận lợi, sau khi tan học Mạt Mạt lại phát ra được không ít danh thiếp, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, vì nghĩ đến danh thiếp của chính mình mà có chút khen ngợi!
Hai tiết học kết thúc, đã là buổi trưa, có mấy bạn học gan lớn muốn mời Mạt Mạt ăn cơm, nhưng Mạt Mạt đứng bên cạnh chủ nhiệm Vương, cuối cùng chỉ có thể cầm lấy danh thiếp rời đi.
Chủ nhiệm Vương có thể cản được sinh viên, nhưng không cản được giáo sư của khoa kinh tế, khoé miệng chủ nhiệm Vương giật giật, không dám cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Liên Mạt Mạt đi theo mấy giáo sư.
Ưu thế của Mạt Mạt là nhiều hơn một đời, thật ra học thức thật sự kém hơn giáo sư.
Đời trước của Mạt Mạt cũng chỉ vẻn vẹn là sinh viên chưa tốt nghiệp, chưa tiếp tục nghiên cứu, cũng chưa từng làm nghiên cứu, cô không sánh bằng giáo sư chân tài thực học của niên đại này.
Mạt Mạt cũng không bởi vì lên giảng dạy một tiết không tệ mà kiêu ngạo, mấy giáo sư tới, dáng vẻ của Mạt Mạt rất đứng đắn, khiêm tốn học tập.
Mấy giáo sư là thực sự nghiên cứu tình hình trong nước, cái nhìn của bọn họ càng gần sát với niên đại này, đều nói gừng càng già càng cay, quả nhiên không phải giả dối. May ông cụ ngôn từ sắc bén, có lúc so với Mat Mạt là người đã đi qua tương lai cái nhìn thật đúng là rất rõ ràng.
Thật ra Mạt Mạt cũng có chỗ thiếu sót, cô có chút bị ảnh hưởng của đời trước, không tự giác sẽ dùng ánh mắt của tương lai để nhìn hiện tại, rất dễ dàng sinh ra một số chỗ nhầm lẫn, chớ xem thường những chỗ nhầm lẫn này, chỗ sơ suất nhỏ này nhiều cũng là vấn đề lớn.
Mạt Mạt chưa bao giờ xem thường bất cứ người nào, quả nhiên là đúng, mấy ông già trực tiếp chỉ ra những chỗ xảy ra vấn đề.
Mạt Mạt được ích lợi không nhỏ, khiêm tốn tiếp nhận sự chỉ điểm, thái độ của Mạt Mạt đã nhận được hảo cảm của mấy vị giáo sư.
Giáo sư Tôn vui vẻ: "Thật sự vô cùng khó tin, tổng giám đốc Liên lại học luật."
Mạt Mạt hé miệng cười khẽ, không giải thích, bởi vì giải thích nhiều, ngược lại sẽ để lại sơ hở.
Giáo sư Vướng mắt sáng lên vô cùng, nổi lên sự yêu quý người tài: "Tổng giám đốc Liên không bồi dưỡng thì đáng tiếc, có nghĩ tới đến trường học tiếp tục bồi dưỡng hay không, học nghiên cứu sinh."
Mạt Mạt choáng váng, cô thật sự không nghĩ tới đi thi nghiên cứu sinh, nói khéo để từ chối: "Tôi còn phải quản lý công ty lớn như vậy, thực sự không có thời gian, phụ ý tốt của ông rồi."
Giáo sư Tôn ngăn cản giáo sư Vương, cười nói: "Thời gian không còn sớm, mấy lão già chúng ta mời tổng giám đốc Liên nem thử đồ ăn ở căn tin đi, thức ăn ở căn tin trường học của chúng tôi cũng không tệ lắm."
Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cười nói: "Đương nhiên được, chỉ có điều, nên là tôi mời các ông mới đúng."
Giáo sư Vương trong lòng thở dài, cảm thấy đã bỏ lỡ người tài rồi, cũng không bắt buộc: "Ai mời cũng vậy cả, đi thôi!"
Mạt Mạt trả lời giòn tan: "Vâng!"
Căn tin đại học thành phố Z chủng loại phong phú hơn nhiều so với thủ đô, có nhiều món ăn, thực đơn cũng phong phú, cả căn tin tung bay mùi đồ ăn, Mạt Mạt đói bụng rồi.
Mạt Mạt là muốn tạo mối quan hệ với mấy giáo sư, mặc dù Mạt Mạt không có thời gian bồi dưỡng, nhưng hy vọng có thể qua lại tốt với mấy vị giáo sư, lúc rảnh rỗi có thể tới thỉnh giáo mấy vị giáo sư.
Cho nên Mạt Mạt kiên trì tự mình đi ăn cơm, mấy giáo sư cũng không kiên trì nữa, ngược lại là càng thích Mạt Mạt hơn.
Mạt Mạt có lòng, mấy người già dạ dày đã thoái hóa, Mạt Mạt mua đều là những món dễ tiêu hóa, thanh đạm một chút.
Lúc ăn cơm Mạt Mạt cũng thảo luận nghiên cứu với giáo sư, cho đến khi chủ nhiệm Vương tìm đến, mới kết thúc.
Mạt Mạt và chủ nhiệm Vương trở lại văn phòng: "Chủ nhiệm Vương tìm tôi còn có chuyện gì sao?”
Chủ nhiệm Vương cười: "Là như thế này, tiết của tổng giám đốc Liên các sinh viên rất thích, cho nên tôi ra sức xin với trường học, ý của trường là muốn mời cô mỗi tháng đến giảng hai tiết."
Cuối cùng Mạt Mạt đã biết vừa rồi tan học vì sao chủ nhiệm Vương nhìn cô cười rồi, thì ra vừa rồi đã có dự định, cô và mấy giáo sư ăn cơm, chủ nhiệm Vương đã nhanh chóng xin chỉ thị của trường học.
Mạt Mạt không nói tiếp, trong lòng nghĩ đến chuyện giảng bài, chỗ tốt có hai điểm, thứ nhất, có thể quang minh chính đại đào người tài, thứ hai, cô cũng có thể quang minh chính đại thỉnh giáo học tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận