Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1012. Ký ức chưa phai 2

Chương 1012. Ký ức chưa phai 2Chương 1012. Ký ức chưa phai 2
Thức ăn của nhà họ Chu chủ yếu là đồ ăn chay, cân nhắc đến việc Mạt Mạt là phụ nữ có thai, còn có mấy đứa nhỏ đang tuổi ăn tuổi lớn cho nên hôm nay một nửa bàn đồ ăn là thức ăn mặn.
Ông cụ Chu cười ha hả, kêu gọi: "Đừng khách khí, nếm thử đồ ăn nhà mình ải."
Ánh mắt Mạt Mạt liếc xéo qua ông cụ, như vậy đã thành nhà mình rồi hả? Trình độ của ông cụ cũng cao thật.
Mạt Mạt nếm thử mấy miếng, thật sự không tệ, mùi vị rất thơm, vốn dĩ mùa hè mang thai không có khẩu vị gì, hôm nay ăn thấy ngon vô cùng, ăn không ít thức ăn.
Bên này Mạt Mạt ăn vui vẻ, sắp hạ bàn rồi thì Chu Tiếu và Hướng Hoa tới, Chu Tiếu thấy Mạt Mạt thì đen mặt, nhưng rất nhanh đã không phục lại bình thường.
Ánh mắt Mạt Mạt chú ý đến bụng của Chu Tiếu, cô ta so với Mạt Mạt hơn hai tháng, bụng đã lộ ra là mang thai, nhưng Chu Tiếu là giả mang thai, Mạt Mạt nhìn lướt qua, bụng Chu Tiếu cũng nhô lên rồi, lợi hại, đây là dự định giả sinh con à. Nhưng vấn đề là lúc sinh con thì đứa bé đến chỗ nào?
Chu Tiếu cảm giác Liên Mạt Mạt đang nhìn bụng cô ta, vô ý thức lui về sau một bước, cô ta chột dạ, luôn sợ bị người khác nhìn ra. Hướng Hoa chú ý tới: "Sao thế?”
Chu Tiếu nói: "Không sao, chỉ là có chút không thoải mái thôi."
Ông cụ Chu buông đũa xuống, nói với Mat Mạt: "Người đã già rồi, buổi trưa cần nghỉ ngơi, ông về nghỉ trước, các cháu cứ từ từ mà ăn nhé."
Mạt Mạt đứng dậy: "Vâng."
Ông cụ Chu chống gậy mới đi được một bước, Chu Tiếu vội vã nói: "Ông nội, cháu tìm ông có chút việc."
Ông cụ Chu cũng không quay đầu lại, xua tay: "Mấy người đã đoạn tuyệt quan hệ với ta rồi, đừng gọi ông nội nữa, về đi."
Chu Tiếu: "Cha cháu vô cùng hối hận, ông ấy đang quỳ ở bên ngoài, ông nội, ông tha thứ cho cha cháu đi."
Ông cụ Chu không nghĩ tới còn có chuyện này? Quay đầu nhìn Chu Tiếu.
Ông cụ Chu có tất cả bốn người con trai, thằng cả lòng dạ tốt nhất, người cũng chất phác, ông ta không đặt hy vọng trên người thằng cả, thằng cả ở bên ngoài ông ta cảm giác cũng không tệ, thằng hai tính tình giống vợ nó, chỉ sợ thiên hạ chưa loạn, thằng ba thì xấu tính, chỉ tính toán cho bản thân, ông ta vừa ý thằng tư nhất, bởi vì thằng tư giống ông ta, đủ ích kỷ, thật sự không nghĩ đến, thằng tư tàn nhẫn hơn so với ông ta.
Ông cụ Chu hiểu rõ thằng con út, như này nhất định là có chuyện rôi, không có chuyện gì thì sẽ không tới, ánh mắt rơi vào trên người Chu Dịch, cũng may bây giờ có người thừa kế, cháu trai cả không tệ.
Ông cụ Chu chống gậy, đi từng bước một trở về: "Nó muốn quỳ thì cứ để cho nó quỳ."
Hướng Hoa sốt ruột, anh ta có thể nhìn ra được, ông cụ thật sự không quan tâm đến Chu Cát nữa, anh ta cần trợ giúp, cần sự trợ giúp của nhà họ Chu.
Công ty của Hướng Hoa là hình thức đầu tư cổ phần, mạng lưới quan hệ cũng tạp nham, bây giờ mọi người đột nhiên xếp hàng, muốn tập trung đánh rơi chức chủ tịch của anh ta, anh ta gây dựng nên một cơ nghiệp lớn, thấy thời điểm tốt sắp tới rồi, không thể chắp tay nhường cho người khác.
Hướng Hoa hối hận rồi, hối hận đã làm mười năm quy hoạch với tương lai, mười năm quy hoạch làm xong rồi, đã thuyết phục được rất nhiều người, thế nhưng để cho người ta biết hướng đi cơ bản của mười năm tương lai, bây giờ người có dã tâm bành trướng, cho rằng không cần anh ta nữa rồi.
Hướng Hoa nghĩ đến nhà họ Chu, bây giờ nhà họ Chu đã chia nhỏ ra, cần có ông cụ Chu nói chuyện, những người này vẫn phải cân nhắc một chút.
Chu Tiếu cũng biết, vội vã chặn đường của ông cụ: "Ông nội, cha cháu thật sự biết sai rồi, ông nội, cha muốn về nhà họ Chu, ông ấy không muốn chia nhỏ ra nữa."
Ông cụ Chu ngáp một cái: "Việc này đừng tìm ta, tìm Chu Dịch ấy, bây giờ Chu Dịch là chủ nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận