Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1059. Cơ thể rất yếu 1

Chương 1059. Cơ thể rất yếu 1Chương 1059. Cơ thể rất yếu 1
Sáng ngày kia, cả nhà Mạt Mạt lên tàu hoả, lúc trở về, Mạt Mạt phải chịu tội, từ lúc ngồi lên tàu hoả Mạt Mạt bắt đầu buồn nôn, mặc dù mùa đông mùi vị của tàu hoả đã rất nhỏ, nhưng Mạt Mạt mang thai, cái mũi vô cùng mẫn cảm, Mạt Mạt vẫn có thể ngửi được.
Mạt Mạt không còn sức lực dựa vào Trang Triều Dương, tay xoa bụng: "Em coi như đã nhìn ra, đứa nhỏ trong bụng nhất định là một đứa thích sạch sẽ, anh nói xem, không phải có bệnh thích sạch sẽ chứ."
Mạt Mạt nhìn em bé nhà mình, mỗi đứa đều có đặc điểm riêng, mà đứa nhỏ nhất này không phải thật sự sẽ có bệnh thích sạch sẽ đấy chứ, Mạt Mạt vừa nghĩ tới sau này đứa nhóc đuổi theo sau lưng hai anh trai: "Anh thay quần áo đi, quần áo bẩn cả rồi, anh thay giày đi."
Mạt Mạt bật cười thành tiếng, Trang Triều Dương nhìn cái bụng đang phình ra của vợ: "Xem ra nhất định là con gái, chỉ có con gái mới thích sạch sẽ."
Mạt Mạt nghĩ thầm trong lòng, cũng không chắc chắn, trong tương lai Mạt Mạt đã từng gặp những đứa nhỏ rất thích sạch sẽ, so với con gái còn sạch sẽ đến doạ người.
Mạt Mạt vẫn luôn trò chuyện với Trang Triều Dương, sạch sẽ trong bụng cũng dễ chịu hơn chút.
Buổi trưa tàu hoả đến Dương Thành, Mạt Mạt xuống tàu, hít lẫy không khí mát mẻ tươi mới, mới đầy máu sống lại.
Thanh Bách tới ga đón, anh ấy hỏi Mạt Mạt: "Mệt chưa?"
Mạt Mạt không muốn người nhà lo lắng, nói dối: "Vẫn ổn ạ."
Trang Triều Dương nhìn Liên Thanh Bách, xách theo va li nói chắc chắn: "Nhận được lệnh điều động rồi hả?"
Liên Thanh Bách gật đầu nói: "Ừm, vừa trở về đã nhận được, em đoán xem anh được điều tới đâu?"
Trong lòng Trang Triều Dương đoán mấy nơi: "Thủ đô?"
Liên Thanh Bách: "Biết ngay không gạt được em, đúng, chính là thủ đô, với lại chúng ta còn ở trong cùng một đại viện, em nói xem có khéo hay không?"
Trang Triêu Dương: "Đừng vui mừng quá sớm, nói không chừng hai năm nữa em lại bị điều đi rồi."
Liên Thanh Bách: "Không phải chứ!"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Rất có thể."
Liên Thanh Bách huých vào người Trang Triều Dương: "Đó cũng chỉ là khả năng thôi mà, nhỡ đâu có biến số thì sao?"
Mạt Mạt tiếp lời: "Anh cả, nhà đã được phân chưa? Chị dâu thì sao? Chị ấy còn hơn một năm nữa mới tốt nghiệp." Liên Thanh Bách nói: "Anh đến trước, ở trong quân đồn, sau khi chị dâu em tốt nghiệp thì đến sau, hai đứa nhỏ thì cứ đi theo Triệu Tuệ trước, chờ ngày nghỉ thì đến thủ đô ở."
Mạt Mạt vui vẻ, ngày nghỉ có thể gặp Triệu Tuệ và mấy đứa cháu rồi: "Như vậy cũng rất tốt."
Liên Thanh Bách nhìn Thanh Xuyên: "Du học sinh, cảm giác thế nào?"
Vẻ mặt Thanh Xuyên đau khổ: "Không tốt, nhớ đồ ăn ở quê nhà."
Liên Thanh Bách: "Vậy đi nhanh lên, mẹ đã làm cho em nhiều đồ ăn rồi đấy."
Thanh Xuyên: “Vâng.”
Lúc Mạt Mạt về đến nhà, bà ngoại ngủ trên lầu, ông ngoại nói chuyện với Mạt Mạt một lúc, đi lên trông bà ngoại rồi.
Bầu không khí trong nhà không phải rất tốt, cũng không có quá nhiều niềm vui ăn tết, Mạt Mạt nhìn mẹ, hai mắt đỏ bừng, trong lòng lộp bộp: "Mẹ, bà ngoại sao rồi?"
Điền Tình, không đúng, phải là Miêu Tình rồi, bây giờ họ tên đã sửa trở về, Miêu Tình thở dài: "Hôm qua, bà ngoại con đột nhiên ngã bất tỉnh, may mà ông cụ Lưu ở lại."
Miêu Tình còn lời chưa nói, Mạt Mạt cũng có thể hiểu ra, nếu không thì đã nguy hiểm rồi, thảo nào sắc mặt ông ngoại nghiêm túc như vậy, trong nhà vô cùng yên tĩnh, nếu không phải bọn họ trở về, hôm nay cũng sẽ không làm nhiêu đồ ăn như vậy. Mạt Mạt cắn môi: "Ông cụ Lưu nói thế nào ạ?" Miêu Tình sụt sịt: "Nói là nếu như tâm trạng tốt hơn còn có thể gắng gượng, nếu như không chịu nổi, bảo chúng ta chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận