Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 888. Tức Giận 2

Chương 888. Tức Giận 2Chương 888. Tức Giận 2
Nỗi oán hận của Trang Triều Lộ cuối cùng bùng phát, công việc của Hướng Húc Đông không còn nữa, công việc của anh ta cũng mất luôn, sau đó cuối cùng anh ta quyết tâm làm kinh doanh hộ cá thể.
Thủ đô là địa bàn của Trang Triều Lộ, anh ta vì trốn tránh Trang Triều Lộ, cả nhà đi về miền Nam, ở miền Nam đã chứng kiến sự bùng nổ phát triển ở đây.
Anh ta dựa vào số tiền thừa kế của Hướng Húc Đông mà làm buôn bán túi da và giày da, ban đầu kiếm rất được, sau này cạnh tranh khốc liệt, lợi nhuận của nhà máy không tốt, lại có cổ phiếu, anh ta dính vào cổ phiếu, kết quả phải đền ốm.
Chu Tiếu nhíu mày, Hướng Hoa sao vậy, sao lại lơ đãng thế, kéo Hướng Hoa, Hướng Hoa mới phản ứng lại.
Hướng Hoa nhìn xung quanh đã không còn bao nhiêu bạn học nữa rồi, nói với Mạt Mạt: "Chiếm dụng không quá nhiều thời gian của cô, chúng ta có thể nói chuyện ở đây."
Mat Mat ra hiệu cho đám Từ Li đợi cô một lát, nhìn vợ chồng Hướng Hoa"Nếu như vì chuyện tài sản thừa kế thì các người tìm sai người rồi, trong tay tôi không có tài sản thừa kế của Hướng Húc Đông."
Chu Tiếu vội nói,'Không thể nào, nếu như cô không có, thì tài sản thừa kế đi đâu rồi? Cha nói khoản tiền đó đã không còn nữa rồi, nhất định là ở cho cô."
Mat Mạt nhíu may"Huong Húc Đông nói như vậy?"
"Phí lời, nếu như tiền thừa kế còn thì chúng tôi đến tìm cô làm gì?"
Hướng Húc Đông như vậy là bị Hướng Hoa làm cho phiền muốn chết rồi, vì thế mới nói như vậy, Mat Mat'"Tian thừa kế không còn nữa, mấy người đến tìm tôi cũng vô dụng, không ở chỗ tôi, tôi không hứng thú với tiền thừa kế của Hướng Húc Đông."
Chu Tiếu cùng Hướng Hoa nhìn thấy không ít tiền, nhưng tiền kiếm được phải chia ra cho nhiều nhà, chia đến tay cô ta thì tổng cộng không đến năm mươi nghìn, tiền thừa kế của Hướng Húc Đông, trong mắt cô ta vẫn luôn là số tiền trên trời.
Chu Tiếu vừa nghĩ tới số tiên vốn thuộc về bọn họ đã không còn nữa, hai mắt đỏ bừng,"Đó là hơn bốn trăm nghìn, cô nói cô không hứng thú, cô lừa ai chứ! Một tháng Trang Triêu Dương kiếm không được một trăm đồng tiền lương, cả đời các người cũng không nhìn thấy nhiều tiền như vậy."
Hướng Hoa tiếp lời "Trang Triều Dương đã đổi họ, tuy anh ta vẫn là con trai cha, nhưng tôi mới là người mang họ Hướng, khoản tiền đó phải thuộc về tôi."
Mạt Mạt phì cười, dáng vẻ của Hướng Hoa đúng quả thật xấu ví, Mạt Mạt muốn dùng luật pháp để phản kích lại, những lời đến bên miệng lại không nói ra được, bởi vì luật thừa kế hiện giờ chưa có, luật thừa kể phải đợi sáu năm sau mới có.
Ở thời đại này đa số người già trước khi mất đều chia gia tài trước mặt con cháu, mọi người đều đồng ý rồi, tài sản cũng coi như được chia xong.
Nếu như nhỡ may người gia chưa bàn giao mà đã qua đời, gia đình hòa thuận sẽ giải quyết công bằng, không hòa thuận thì sẽ cãi nhau ầm ï rồi.
Lời Mạt Mạt bị kẹt lại, lần đầu tiên Hướng Hoa nhìn thấy Mạt Mạt nói không nên lời, cho rằng Liên Mạt Mạt chột dạ.
Hướng Hoa nói: "Tài sản thừa kế trong tay cô, vui lòng trả cho chúng tôi, chúng tôi mới là người thừa kế."
Chu Tiếu cười lạnh,"Tôi còn tưởng rằng Liên Mạt Mạt cô thanh cao biết bao cơ, vẫn không phải thấy tiền là hoa mắt, lấy tài sản thừa kế của người khác không chịu trả, cầm tiền của bọn tôi thì trả lại cho sớm đi."
Mạt Mạt híp mắt,"Thứ nhất, tôi không hề lấy tiền thừa kế, tại sao Hướng Húc Đông nói tiền thừa kế không còn nữa, rất đơn giản, bởi vì có người mong cho ông ấy chết sớm, ông ấy muốn sống thêm mấy năm nữa, ông ấy không muốn chết, chỉ có thể nói tiền thừa kế không còn nữa. Thứ hai, bốn trăm nghìn, quả thực tôi chẳng buồn quan tâm, điều này Hướng Hoa biết, năm đó mẹ con mấy người không biết liêm si mà nhòm ngó tới căn nhà của ông ngoại Trang Triều Dương và đổ cổ thì đã biết rồi, đồ dùng trong nhà đáng giá bao nhiêu tiền, giờ đồ cổ đều đã tăng giá hết rôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận