Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 653. Nổi Bật 1

Chương 653. Nổi Bật 1Chương 653. Nổi Bật 1
Miêu Niệm về rất nhanh, Mạt Mạt thấy tay cậu không đeo găng tay, chắc là vứt đi rồi, Vân Kiến vô cùng vui vẻ, buổi tối ăn nhiều thêm nửa cái bánh!
Hôm sau Trang Triều Lộ tự mình tới, hơn chín giờ sáng là tới rồi, Mạt Mat cảm ơn đồng chí chiến sĩ, mở cửa hỏi,"Chị, Khởi Thăng với Tiểu Vũ đâu?"
Trang Triều Lộ đi vào, đặt túi vải xuống,"Hai đứa nó ở Dương Thành, không cùng chị tới."
Mạt Mạt rót nước cho Trang Triều Lộ,"Chị uống nước đi."
Trang Triều Lộ ngồi xuống uống nước, cười nói: "Chị nghe Triều Dương nói, đứa bé này của em rất ngoan."
Mat Mat gật đầu,"Vâng, chị thì sao? Cơ thể thấy như thế nào?"
Trang Triều Lộ cười,"Chị tới bệnh viện kiểm tra rồi, cơ thể không làm sao, hai đứa cứ yên tâm đi."
Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm,"Thế thì tốt."
Trang Triêu Lộ kéo túi,'Chị đem cho hai đứa ít bánh với đồ hộp, chị biết hai đứa không thiếu gi nên những cái khác chị không đem."
Mạt Mạt nhìn cái túi đang mở, bốn hộp đồ hộp, ít nhất hai cân rưỡi bánh trái,'Chị, chỗ này cũng nhiều quá."
"Không nhiều, nhà em nhiều trẻ con, chỗ này ăn chẳng được mây ngày, tiếc là giới hạn chứ không chị còn có thể mua nhiều thêm một ít."
Mạt Mạt cười,"Cảm ơn chị."
"Khách sáo cái gì, sao chị không nhìn thấy Tùng Nhân? Tùng Nhân không ở nhà hả?"
"Nó đang chơi dưới lầu, chị không nhìn thấy nó sao?"
Trang Triều Lộ lắc đầu,'Không nhìn thấy."
"Chắc là chơi ở chỗ rừng cây!"
Trang Triều Lộ nhìn đồng hồ, nấu cơm vẫn còn kịp, cười nói: "Cách bao nhiêu năm chị mới về lại đại viện quân đội, cùng chị ra ngoài đi đạo nhé?"
Mạt Mạt "Dạ."
Mạt Mạt và Trang Triều Lộ xuống lầu, đưa Trang Triều Lộ dạo một vòng, nhìn thấy đám Tùng Nhân quả nhiên chơi ở rừng cây, Mạt Mạt yên tâm rồi.
Trang Triêu Lộ đứng bên cạnh "Môi trường của đại viện của bọn em rất được, không kém 8gi đại viện chị ở ở thủ đô."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Thật ạ?"
"ừ"
Mạt Mạt nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ rồi, đưa Trang Triều Lộ tới chỗ vườn rau, hái một ít đậu đỗ và dưa chuột về nhà.
Hai người mới đi tới đầu cầu thang, La Tiểu Quyên dẫn một bà lão trở về, tay bà lão xách tay nải, La Tiểu Quyên liên tục cười cười, Mat Mạt nhìn khuôn mặt bà lão đó, đoán được thân phận, là mẹ của Khổng Á Kiệt.
La Tiểu Quyên muốn đưa tay cầm tay nải, bà lão tránh đi,'Không cần cô xun xoe, cô đẻ ra quả trứng có phải tốt không."
Mặt La Tiểu Quyên đỏ bừng,'Mẹ, ở đây có người, chúng ta về nhà nói chuyện."
Bà lão cũng không muốn mất mặt, ừ một tiếng, Mạt Mạt và Trang Triều Lộ nhường đường cho bà lão để bà lão đi trước.
Bà lão sinh được bốn người con, tuy rằng bụng của Mạt Mạt vẫn chưa nhô lên, nhưng nhìn dáng vẻ là biết có thai rồi, bà lão vô cùng hâm mộ, cười hỏi,"Mấy tháng rồi?"
Mạt Mạt ngây người, phản ứng lại là đang hỏi cô,'Sắp được ba tháng rồi ạ."
Bà lão chúc mừng một tiếng, sau đó u ám chán nản kéo La Tiểu Quyên lên lầu.
Trang Triều Lộ đợi người lên lầu rồi mới nói: "Đây là đang mong con, hàng xóm này của em vẫn chưa có con nhỉ!"
Mat Mat gật đầu,"Nhiều năm rồi mà vẫn chưa có con, La Tiểu Quyên còn đi khám, cơ thể không làm sao nhưng mãi không có con."
Trang Triều Lộ hỏi "Người đàn ông thì sao? Đi khám chưa?”
Mat Mạt,"Cái này thì em không biết, chắc là đi rồi chứ, Khổng A Kiệt vì chuyện con cái này mà gấp lắm."
Trang Triêu Lộ ừ một tiếng, hai người lên lầu, Trang Triều Lộ tới ăn Tết Trung Thu nên buổi tối Mạt Mạt không tới nhà anh cả, ba người nhà Mạt Mạt cùng ăn Tết với Trang Triều Lộ.
Trang Triều Lộ thích Tùng Nhân, buổi tối Tùng Nhân ở cùng bác, sáng hôm sau Trang Triều Lộ ra về.
Mat Mat đưa con đi tiễn Trang Triều Lộ lên thị trấn, Trang Triều Lộ lên xe khách,"Mấy mẹ con về đi"
Tùng Nhân vay tay,'Bác, nhất định tới thăm Tùng Nhân nữa."
Trang Triều Lộ cười,'Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận