Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1088. Hung thủ 2

Chương 1088. Hung thủ 2Chương 1088. Hung thủ 2
Ánh mắt Chu Tiếu loé lên, Mạt Mạt tiếp tục phân tích: "Với lại, cô phải nghĩ cho kỹ, một khi tôi có chuyện gì ngoài ý muốn, không chỉ nhà các cô, còn có toàn bộ nhà họ Chu, đều phải đối diện với cơn thịnh nộ của chồng tôi, chắc hẳn là cô đã lĩnh hội rồi, đến lúc đó sự việc không còn khả năng cứu vãn nữa, người cô quan tâm, đều sẽ bị liên luy, đây chính là điều cô muốn à?"
Chu Tiếu không nghĩ tới hậu quả, cô ta đến tìm Liên Mạt Mạt, chỉ nghĩ đến hận thù, lúc này đầu óc đã tỉnh táo lại một chút.
Mạt Mạt không ngừng cố gắng: "Với lại, tôi vì cô mà cảm thấy không đáng, cô cũng tính là người chính trực, ngược lại vì đố ky mà dẫn tới hận thù, đi liên luy người nhà, sự thù hận của cô cũng quá rẻ rúng rồi, nếu tôi là cô, tôi đi tìm người nên báo thù."
Nắm tay Chu Tiếu buông lỏng ra, Mạt Mạt biết, có tác dụng rồi, nhưng Mạt Mạt cũng không buông lỏng thần kinh, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Chu Tiếu.
Viên mắt Chu Tiếu đỏ hồng, cô ta hận, nhưng những gì mà Liên Mạt Mạt nói lại đánh trúng vào tim cô ta.
Mạt Mạt biết, vào lúc con người ta xúc động, phải nhân lúc đó để làm cho xong, sợ rằng giữa đường để lộ ra, Mạt Mạt cho Chu Tiếu một kích cuối cùng: "Cô thật sự muốn vì một kẻ đồi bại mà huỷ đi cuộc đời hoàn mỹ của bản thân à? Cô còn phải hoàn thành việc học, cô còn có mẹ cô yêu thương cô, với lại cô đã điều trị đúng bệnh hay chưa? Tây y không được thì có thể tìm Đông y, Đông y uyên thâm, nói không chừng lại có hy vọng."
Lời nói cuối cùng của Mạt Mạt đã đánh tan hoàn toàn sự hận thù của Chu Tiếu, cô ta sờ lên bụng, bác sĩ nói kỹ thuật bây giờ rất khó để sinh con, Tây y không được, có thể tìm Đông y, thân thể cô ta cũng đang điều dưỡng bởi Đông y.
Chu Tiếu như quả bóng xì hơi, đặt mông ngồi trên mặt đất, thở hổn hển, a một tiếng, gào khóc.
Mạt Mạt nhìn Chu Tiếu đang thút thít khóc, tâm trạng vô cùng phức tạp, Chu Tiếu này, tự mình đi vào ngõ cụt không chịu đi ra, đúng là mỉa mai, không nghĩ tới, ngược lại là cô, đánh thức Chu Tiếu.
Chu Tiếu đã tỉnh ngộ rồi, nhưng Mạt Mạt lại kinh hãi, bụng bắt đầu đau, trên trán đều là mồ hôi, nước ối cũng vỡ rồi, xong rồi, sắp sinh rồi.
Bây giờ Miêu Tình trở về, thấy cửa phòng khoá lại thì kêu gọi: "Con gái, sao con lại khoá cửa lại, mau mở cửa ra."
Chu Tiếu ngẩng đầu, hoảng sợ, nhìn Liên Mạt Mạt đang ngồi xổm trên mặt đất, nhìn thấy trên đầu gối cô có vết máu, tay đang run rẩy.
Mạt Mạt chịu đựng cơn đau từng đợt: "Mở cửa, gọi bác sĩ."
Chu Tiếu nhìn trừng trừng vào vết máu trên sàn nhà, sợ choáng váng, nghĩ đến lúc Ngô Tiểu Điệp sinh non, nghĩ đến nếu như Liên Mat Mat xảy ra chuyện gì, cô ta phải làm sao bây giờ.
Mạt Mạt chịu đựng cơn đau, chỉ có thể tự mình di chuyển, Miêu Tình nghe thấy trong cửa có tiếng động, tim sắp rơi ra ngoài rồi, trong phòng còn có người khác, đầu óc Miêu Tình choáng váng một trận.
Miêu Tình xoay người muốn đi gọi người khác, vừa mới xoay người, nước mắt đã rơi xuống: "Nhanh, Mạt Mạt ở bên trong, bên trong còn có người khác, nhanh.”
Trang Triều Dương cuống quýt đá bay cánh cửa, Mạt Mạt đang dựa vào cửa sổ, trên trán đầy mồ hôi: "Em sắp sinh rồi."
Trang Triều Dương bước mấy bước đi đến bên cạnh vợ, tim nhảy lên kịch liệt, ôm lấy vợ, đi ngang qua đã doạ sợ Chu Tiếu, nhìn chằm chằm Chu Tiếu đầy sát khí.
Trong lòng Chu Tiếu căng thẳng, xong rồi, Liên Mạt Mạt đột nhiên sinh con, vẫn có liên quan đến cô ta, Chu Tiếu thấy Trang Triều Dương đi rồi, vội vàng đi theo.
Đi được một nửa thì dừng lại, xoay người chạy, Trang Triêu Dương nghe tiếng bước chân, quay đầu lại, ánh mắt có chút doạ người.
Mạt Mạt cũng sẽ không vì Chu Tiếu mà nói tình cảm, hôm nay cô ta tới, quả thực đã khiến cô kinh hãi, với lại mặc kệ là nhất thời xúc động hay là có lý do bất đắc dĩ nào đó, phạm sai lầm thì phải gánh chịu hậu quả. Mat Mat sẽ không cho là cô đã đánh thức Chu Tiếu, thì cô ta sẽ cảm kích cô, ngược lại Chu Tiếu sẽ không hận cô, không nhằm vào cô nữa, cũng chỉ như vậy mà thôi.
Mạt Mạt vào phòng sinh, đã qua hai tiếng rồi, đứa bé còn chưa đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận