Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1678. -

Chương 1678. -Chương 1678. -
Tôn Nhuy hỏi: "Phải rồi, sao cô lại tới đây?"
Mạt Mạt chỉ đồng hồ: "Đã đến trưa rồi, tôi còn chưa cảm ơn cô cho tử tế, hôm nay mời cô ăn cơm."
Tôn Nhuy: "Cô sẵn lòng cảm ơn, tôi cũng không để lỡ, đi thôi, tôi cũng đói rồi."
Mạt Mạt phát hiện, cô và Tôn Nhuy ở chung càng ngày càng tự nhiên, từ khi có lần ăn cơm chung mở đầu, số lần ăn cơm chung giữa hai người lại tăng thêm.
Mạt Mạt vẫn là nghe Tôn Nhuy nói đến Lý Thư, mới biết được, cuối cùng nhà hàng tiệc đứng của nhà Lý Thư đóng cửa rồi.
Mạt Mạt rất kinh ngạc: "Làm sao cô biết?"
Tôn Nhuy lấy từ trong túi ra một cái kịch bản khác: "Cô gái này lợi hại đó, cô xem một chút đi!"
Mạt Mạt giở ra, quá quen thuộc, kịch bản tiên hiệp, cũng là rất hay: "Cô ta bán cho cô?"
Tôn Nhuy gật đầu: "Đúng, hơn nữa còn chia thành mấy bộ, đây là bộ thứ nhất, cũng là 30 tập."
Mạt Mạt cảm thấy Lý Thư đang tìm đường chết, một người cho dù có tài, cũng không thể chỉ mới mấy ngày đã lấy ra được một cái kịch bản khác chứ!
Tôn Nhuy vuốt ve cái ly trong tay: "Cô ta thật thú vị, tôi thế nhưng là càng ngày càng có hứng thú với cô ta." Mat Mat liếc nhìn Tôn Nhuy, Tôn Nhuy cũng không biết Hướng Hoa là trọng sinh, nhưng Hướng Hoa và Phạm Đông xảy ra chuyện, Tôn Nhuy cũng có chút phát giác, nhưng Kỳ Dung lại cảm kích, Tôn Nhuy có hứng thú với Lý Thư, nếu như để cho Kỳ Dung biết, Lý Thư là hoàn toàn tìm đường chết rồi.
Sau đó Mạt Mạt lại nghĩ một chút, Kỳ Dung biết rõ sự kỳ lạ của Hướng Hoa và Phạm Đông, anh ta cũng không động thủ, nhìn như vậy thì Kỳ Dung khinh thường mấy người này, quả thật là tính cách của Kỳ Dung.
Hơn nữa bởi vì xảy ra chuyện của Phạm Đông, Kỳ Dung càng sẽ không có hành động gì, cho dù phát hiện, nói không chừng sẽ khiến cho Lý Thư có bao xa thì lăn bấy nhiêu xa.
Hiện tại Kỳ Dung chỉ muốn giữ gìn cuộc sống hạnh phúc của chính mình! Cảm thấy sẽ không quản, Mạt Mạt nghĩ đến dáng vẻ chán ghét của Kỳ Dung, thiếu chút cười ra tiếng.
Mạt Mạt thấy Tôn Nhuy nhìn về phía cô, mở miệng nói: "Cô còn chưa nói với tôi, làm sao cô biết?"
Tôn Nhuy chỉ vào kịch bản: "Bởi vì cô ta bán kịch bản cho tôi một lần nữa, bán lần đầu vốn dĩ là vì nhà hàng tiệc đứng, hiện tại đóng cửa không nói, còn xảy ra chuyện, lúc đầu có thể là để bảo vệ cửa hàng, nhưng bây giờ bồi thường một khoản, cửa hàng cũng bị mất."
Mạt Mạt không ngoài ý muốn, nhiều người muốn báo thù như vậy, nhà hàng tiệc đứng không có cách nào để tiếp tục mở, Mat Mat nhìn dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác của Tôn Nhuy: "Chắc không chỉ chừng này hải!"
Tôn Nhuy cười: "Quả thật không thể giấu được cô, còn có mẹ của Lý Thư, vậy mà cuỗm tất cả tiền rồi chạy, thật sự là vô tình vô nghĩa, cứ chạy như vậy, mặc kệ sự sống chết của con gái mình, rất sợ bị trả thù, chỉ biết chính mình."
Cuối cùng Tôn Nhuy không cười nữa, cô ta cảm thấy rất châm chọc, nghĩ đến Ngô Mẫn, thật ra cô ta rất giống với Lý Thư, mẹ đều là người thứ ba, chỉ nghĩ cho bản thân, không hiểu giáo dục con gái.
Tôn Nhuy ngửa đầu, có đôi khi sẽ nghĩ, nếu như lúc trước mẹ giáo dục cô ta thật tốt, có khi nào cô ta sẽ đi đến một con đường khác hay không, nhưng mỗi lần đều tự châm chọc chính mình, thực chất bên trong cô ta cũng là người ích kỷ tính toán, đây là di truyền.
Mạt Mạt không có ý định kích thích Tôn Nhuy nữa, đổi đề tài: "Bây giờ có hai kịch bản rồi, sang năm cô định quay bộ nào?"
Tôn Nhuy: "Vẫn là cung đấu, tiên hiệp ít nhất phải nổi thêm chút, đừng để đến lúc đó lại thành ít được chú ý, uổng cho một kịch bản hay, tôi đã chuẩn bị những năm này sẽ ép cho ra nhiều kịch bản hơn, tôi muốn xem xem rốt cuộc Lý Thư là chân tài thực học, hay là đạo văn."
Mạt Mạt đồng cảm với Lý Thư, gặp được Tôn Nhuy, Lý Thư cũng thật xui xẻo. Tôn Nhuy có kịch bản hay, bận rộn đi quay chụp, Kỳ Dung mặc kệ công ty giải trí, cũng không phát hiện ra Lý Thư.
Mạt Mạt còn lâu mới chủ động nói cho Kỳ Dung biết, cô nói cho Kỳ Dung, luôn có chút cảm giác chột dạ.
Sau khi Mạt Mạt nhận được điện thoại của Tùng Nhân, xác nhận chuyện nhà của Lý Đức với Mạt Mạt: "Là sự thật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận