Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 794. Ý 2

Chương 794. Ý 2Chương 794. Ý 2
Giáo sư Lý cười nói,'Chào các em, tôi tên là Lý Vinh, tuổi tác thì thôi không nhắc nữa, nhìn đầu toàn tóc bạc của tôi là biết, tôi là giáo viên dạy kinh tế, có sinh viên biết tôi, tôi đến dạy thay, giáo viên tiếng anh của các em tháng sau mới tới."
Mạt Mạt nghe thấy tên thì hai mắt lập tức sáng bừng, là người kiếp trước có tên trong sách giáo khoa, ông lão không ngờ lại cường tráng như vậy, giọng nói sang sảng.
Tiếng anh của giáo sư Lý là giọng thuần Anh, phần lớn người năm đó đều đi du học ở Anh.
Khẩu âm của Mạt Mạt là giọng Mỹ sau này, đã được Hướng Húc Đông đổi một chút nhưng không phải giọng quá chuẩn.
Tiết học đầu tiên rất đơn giản, Mạt Mạt đã biết, những sinh viên khác đều nghiêm túc nghe giảng, trong giảng đường chỉ có giọng nói của giáo sư Lý.
Đương nhiên cũng có một số người biết tiếng Anh, nhưng cũng không phát ra tiếng, đây là thể hiện sự tôn trọng với lớp học.
Giáo sư Lý viết lên bảng, nhìn các sinh viên ghi chép lại, ban nãy không chú ý đến Mạt Mạt, giờ nhìn thấy liền chú ý.
Giáo sư Lý ngẩn ngơ, dường như nhìn thấy người đó năm xưa, rất giống, quá giống rồi.
Giáo sư Lý mãi lâu sau mới phản ứng lại, thấy mọi người deu đang nhìn ông thì bật cười một cái rồi tiếp tục giảng bài.
Bài giảng được một nửa, giáo sư Lý nói,"Giờ bạn nào biết tiếng Anh thì giơ tay."
Có khoảng hơn năm mươi người giơ tay, Mạt Mạt quay đầu lại nhìn, cô mới để ý tới Hướng Hoa và Ngụy Vĩ cũng ở đây, hơn nữa cũng đều giơ tay!
Mat Mạt quay đầu lại, giáo sư Lý chỉ Mat Mạt,"Cô gái, đừng nhìn nữa, chính là em, dùng tiếng anh giới thiệu bản thân đi."
Mặt Mạt Mạt viết một chữ sững sờ to bự, cô quay đầu một cái là bị gọi tên rồi!
Mạt Mạt đứng dậy, dùng tiếng Anh giới thiệu bản thân đơn giản, giáo sư Lý đã nhìn rõ ràng, quá giống rồi.
Giáo sư Lý nói: "Được, không tồi, ngồi xuống đi!"
Giáo sư Lý tiếp tục giảng bài, Mạt Mạt cảm thấy màn tự giới thiệu của mình cứ kì lạ sao sao ấy.
Môn tiếng Anh thời gian ít ỏi, rất nhanh đã giới thiệu xong, từ hàng đầu bắt đầu ra ngoài rồi lần lượt các hàng sau đó đi theo.
Vị trí của Mạt Mạt ở cuối lớp, đi xuống bậc thang, giáo sư Lý nói,"Mạt Mạt, em qua đây một chút."
Mat Mat ngây ra, nhưng vẫn đi qua đó,"Em chào giáo sư ạ.”
Giáo sư Lý cười nói,"Thẩm Phương bây giờ thế nào rồi?" Mat Mat hiểu ra rôi, điểm danh gọi tên là vì cô giống bà ngoại của mình,"Bà ngoại rất tốt ạ, ngài là?"
Giáo sư Lý cầm sách, Mạt Mạt nhận lấy,'Em chắc chắn muốn biết?"
Mạt Mạt gật đầu, không biết, cô hiếu kỳ chết đi được.
Giáo sư Lý cười ha ha,"Năm đó thầy là chồng chưa cưới của bà ngoại em, cô nàng đó nếu không chạy mấy thì em chính là cháu gái thầy rồi!"
Mat Mạt,'..."
Mạt Mạt hối hận vì đã hỏi rồi, giờ thời gian quay ngược lại được không?
Giáo sư Lý cười ha ha, vẻ mặt của Mạt Mạt càng xoắn xuýt.
Bàng Linh cũng nghệt ra, chuyện phiếu siêu siêu bự luôn đói
Giáo sư Lý nói,"Thầy hết tiết dạy rồi, tiễn ông già này ra khỏi trường được không?"
Mat Mạt chỉ đành mặt dày,'Dạ."
Giáo sư Lý vui vẻ,"Cô gái, đừng lo lắng, nói cho thầy biết giờ bà ngoại em đang ở nước ngoài hay ở trong nước!"
Mạt Mạt nghe vậy thì có vẻ giáo sư Lý biết không ít chuyện!
"Ở trong nước ạ, ở Dương Thành."
Giáo sư Lý,"Ông ngoại cháu ở Dương Thành nhỉ!"
Mat Mạt gật đầu,'Vâng ạ." Lý Vinh vừa đi vừa hỏi tin tức của Thẩm Phương, Mạt Mạt cảm thấy giáo sư Lý thích bà ngoại.
Mat Mat và giáo sư Lý vừa nói vừa cười ra vê, cũng không tránh ai cả, sinh viên của khoa tỉnh tế đều kinh ngạc, giáo sư mặt lạnh sao lại trở thành một người ông tri kỷ rồi.
Hướng Hoa là người chấn động nhất, Lý Vinh anh ta biết người này, bỗng nhiên bật cười, còn đi cùng Liên Mạt Mạt, người chị dâu vớ bở của anh ta đúng là dường như quen biết không ít người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận