Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 159. Đi đến thành phố D 1

Chương 159. Đi đến thành phố D 1Chương 159. Đi đến thành phố D 1
Sáng sớm hôm sau, Điền Tình vừa đi làm, Tiền Y Y liền tới. Thanh Nghĩa mũi không phải mũi, mặt không phải mặt: "Tiền Bảo Châu, đồ điên khùng như chị lại tới đây làm gì thế?"
Tiền Y Y xù lông: "Tôi cũng không phải đến đây tìm cậu, sao mà không thể đến được, cậu xen vào việc người khác làm gì. Hơn nữa, tôi trịnh trọng nói cho cậu biết, sau này tên tôi là Tiền YY"
Thanh Nghĩa cười khẩy: "Tôi quan tâm đến chị tên gì làm gì chứ, chị đến nhà tôi tức là làm phiền đến tôi rồi."
Tiền Y Y nhe răng, dương dương đắc ý nói: "Vậy sau này cậu phải cố chịu đựng rồi, tôi sẽ thường xuyên đến làm phiền cậu đấy."
"Chị, chị ấy nói vậy là có ý gì?"
Mạt Mạt chỉ vào Tiền Y Y: "Bây giờ cả nhà cậu ấy đang ở trong nhà chú Lý, sau này cô ấy là hàng xóm của chúng ta."
Thanh Nghĩa nghiến răng: "Chị đúng là thuốc cao dính trên da chó đấy."
Tiên Y Y cũng không tức giận, ôm Mạt Mạt: "Cậu mới là thuốc cao dính trên da chó ấy, Mạt Mạt, cậu đã nói sẽ đến nhà tôi làm khách rồi mà, chúng ta đi thôi."
Mạt Mạt nhìn thoáng qua đồng hồ: "Đại tiểu thư à, lúc này mới có bảy giờ thôi, vẫn còn quá sớm, chờ Triệu Tuệ tới đã rôi cùng đi luôn."
Tiền Y Y kéo tay Mạt Mạt: "Vậy chúng ta đi tìm Triệu Tuệ đi."
Mạt Mạt ăn no rồi lười động: "Không đi đâu, tôi vê phòng nằm một lúc nữa đã."
Tiền Y Y dậm chân: "Cậu không đi thì tôi đi."
Nói xong Tiền Y Y hùng hùng hổ hổ chạy đi, Thanh Nghĩa trợn trắng mắt: "Đồ điên khùng."
Mạt Mạt vây quanh Thanh Nghĩa mấy vòng: "Có phải em quá chú ý đến cô ấy không vậy? Chỉ bởi vì cô ấy đã kéo tay em một lần à?"
Thanh Nghĩa giống như bị giam phải đuôi: "Chị ơi, đừng nhắc đến chuyện nắm tay nữa mà."
Mạt Mạt lắc lắc lỗ tai, thằng nhóc này sao lại kích động như vậy chứ? Hét to làm đau cả tai cô rồi. Mạt Mạt nhìn cặp song sinh đang đẩy xe đạp muốn đi: "Hai đứa không ở nhà làm bài tập mà lại muốn đi quậy phá ở đâu thế hả?"
"Bọn em có hẹn với Khởi Hàng rồi, dẫn cậu ta đi dạo loanh quanh một chút."
Mạt Mạt đuổi theo, cảnh cáo: "Hai đứa không được đánh nhau với người ta đâu đấy."
Thanh Nghĩa bĩu môi: "Chị, bọn em chỉ dẫn Khởi Hàng đến làm quen với bọn Thắng Lợi, để cậu ta dễ hòa nhập với lớp bọn em thôi, chị cũng đừng có suy nghĩ lung tung thế nữa."
"Được rồi, chị còn không hiểu rõ mấy đứa nữa sao, đều là mấy thằng nhóc cứng đầu gặp mặt một cái liên đánh nhau hết. Chị nói cho mấy đứa biết, nếu lại đánh nhau nữa thì để xem chị xử lý mấy đứa thế nào. Còn nữa, buổi trưa nhớ về nhà ăn cơm đấy."
"Bọn em biết rồi."
Mạt Mạt vừa mới nằm được mấy phút thì Tiền Y Y đã dẫn theo Triệu Tuệ trở lại, Mạt Mạt dặn dò em trai út trông nhà rồi đi theo Tiền Y Y.
Ông bà nội của Tiền Y Y đều ở nhà, Tiền Y Y giới thiệu xong, Mạt Mạt và Triệu Tuệ cùng lên tiếng chào hỏi: "Cháu chào ông nội Tiền, bà nội Tiền."
Ông nội Tiền và bà nội Tiền cũng tiếp đón: "Mấy cháu đừng khách sáo, đến đây ngồi đi."
Ông nội Tiền và bà nội Tiền mang đến cho Mạt Mat cảm giác của may học giả thuần túy, khó trách họ sẽ bán gia nghiệp của tổ tiên, cũng may mà con người cũng không cổ hủ lắm.
Trong phòng của hai ông bà vẫn còn quần áo cần phải thu dọn, nói mấy câu xong liền để cho Tiền Y Y chiêu đãi hai người rồi rời đi.
Hôm nay Tiền Dịch Tín không có ở nhà, Tiền Y Y giải thích: "Cha tôi đang làm thủ tục nghỉ hưu cho ông bà nội, đang chuẩn bị giấy tờ đó."
Mạt Mạt kinh ngạc, xem ra cô đã coi thường cha của Tiền Y Y rồi: "Vậy ông bà ngoại cậu thì sao?"
"Cũng không dễ để xin về hưu được đâu, thủ tục cũng khá phiền phức, bởi vì hai ông bà đều là tiến sĩ du học về. Dù sao thì tôi cũng không hiểu."
"Ông bà ngoại cậu ở chỗ nào?" "Ở căn nhà mà bên cơ quan cấp cho, bọn họ cũng đã mua một căn nhà riêng từ lâu rồi. Tất cả tài sản thì cậu tôi đã mang đi hết, cậu muốn đón ông bà ngoại ra nước ngoài sinh sống nhưng bọn họ không muốn. Bọn họ nói cho dù có chết thì cũng muốn chết ở cố hương chứ không muốn bị chôn ở nước ngoài."
Mạt Mạt mím môi, cô có thể giúp được cái gì thì đều đã giúp cả, những gì có thể nhắc nhở được cũng đều đã nhắc nhở, hết thảy đều xem tạo hóa của cả nhà Tiền Y Y.
Buổi trưa cặp song sinh mang theo Tô Khởi Hàng cùng nhau trở về, ăn cơm trưa xong, ba thằng nhóc thúi lại đi.
Buổi chiều Mạt Mạt dẫn em trai út đi nhà họ Khâu, bà Khâu oán giận Mạt Mạt: "Con bé này, sao hôm qua cháu không tới đây thế?"
"Hôm qua cháu bận chút chuyện ạ, bà nội, bà thấy khăn tay này cháu thêu thế nào?"
Bà Khâu nhận lấy khăn tay, mừng rỡ nói: "Con bé này, cháu đúng là có thiên phú đấy, mới học chưa được bao lâu mà đã thêu được như thế này rồi, không tệ, không tệ."
"Bà nội, hôm nay bà dạy cháu thêu kiểu khác đi."
"Được, cháu chờ một chút, để bà đi tìm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận