Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1560. -

Chương 1560. -Chương 1560. -
An An cười hì hì đả kích anh cả: "Em nói cho chị Tâm Bảo, chị Tâm Bảo cũng sẽ không coi ra gì, chị ấy căn bản cũng không biết cái gì gọi là thích."
Tùng Nhân tức nổ tung: "Thằng nhóc thối, em thật sự muốn tức chết anh trai em à!"
An An liếc mắt: "Nếu như anh dễ dàng tức chết như vậy thì tốt rồi."
Tùng Nhân: "...”
Đây là em trai ruột, chắc chắn là ruột thịt.
Mạt Mạt bất đắc dĩ, hai đứa con trai này, càng ngày càng thích vả vào miệng nhau, cũng không thấy mệt mỏi.
Mạt Mạt kéo Thất Cân và Mễ Mễ đi phía trước, cũng mặc kệ Tùng Nhân và An An ở sau lưng.
Hiện tại là cuối tháng tám, mùa khai giảng, cũng là mùa hạ, tháng này thủ đô rất nóng, hơn nữa lại vô cùng oi bức, giống như hấp cây dâu vậy.
Hai năm này ở thành phố Z Mạt Mạt đã có chút quen thuộc với thời tiết ở thành phố Z, mặc dù mùa hè cũng rất nóng, nhưng bởi vì nhiều mưa, không khí trong lành hơn nữa lại mát mẻ, so với thủ đô thì dễ chịu hơn.
Mạt Mạt không nhìn thấy Vân Kiến đón người ở bên ngoài sân bay, thời tiết lại nóng muốn chết, đi mua mấy hộp kem, đối với nước ngọt có gas, Mạt Mạt không thích cho bọn nhỏ uống. Bởi vì cô đã nhận các loại thông tin ảnh hưởng ở hậu thế, Mạt Mạt đối với nước ngọt có gas đồ uống gì đó đều không thích, cô càng thích chính mình ép nước trái cây hơn.
Lúc Vân Kiến tới, Mạt Mạt đã ăn hộp kem thứ hai rồi.
Vân Kiến mồ hôi đầm đìa xuống xe: "Đình Đình đột nhiên đau bụng, em đưa cô ấy đến bệnh viện trước, cho nên mới tới trễ như vậy."
Mạt Mạt thấy khoé miệng Vân Kiến không đè nén được nụ cười, nháy mắt: "Có phải có tin tốt hay không?"
Vân Kiến da mặt mỏng, khuôn mặt đỏ lên, Mạt Mạt đã biết là có tin tức tốt, sau đó lo lắng: "Làm sao lại đau bụng hả? Đứa nhỏ và Đình Đình không sao chứ!"
Trong lòng Vân Kiến vẫn còn sợ hãi: "May mà đưa đi sớm, nếu như muộn thêm lúc nữa, đứa nhỏ cũng không giữ được nữa."
Tim Mạt Mạt cũng nhảy theo, tâm trạng của cô phức tạp, cô coi Vân Kiến như con trai mà nuôi, con của Đình Đình, Mạt Mạt tự động đưa vào hàng ngũ cháu, mặc dù cảm thấy rất kỳ lạ.
"Đình Đình đang yên đang lành sao lại đau bụng hả?"
Vân Kiến vừa mở cốp sau, vừa nói: "Cô ấy không phải giáo viên du học của trường hay sao, còn không phải là vì tân sinh viên đến báo danh, cô ấy đi đón tiếp tân sinh viên, người đến người đi, đụng phải." Mat Mạt nghe mà tim cứ trực nhảy lên: "Sau này sau càng phải cẩn thận hơn, mang thai cũng không phải chuyện nhỏ."
Mạt Mạt muốn đi thăm Đình Đình, đã ngồi lên xe: "Đi thôi, đi thăm Đình Đình trước, bây giờ em ấy về nhà chưa?"
Vân Kiến cũng nóng vội: "Chưa, cô ấy còn phải ở lại bệnh viện hai ngày, mới có thể trở về nhà nghỉ ngơi."
Mạt Mạt thúc giục: "Nhanh lái xe, chị đi thăm một chút."
Vân Kiến khởi động xe, mới nói: "Chị, Đình Đình đã không sao rồi, chị cũng rất mệt mỏi rồi, em đưa chị về nghỉ ngơi trước, chờ ngày mai lại đến thăm cũng được."
Mạt Mạt tuyệt đối sẽ không nói cho Vân Kiến, cô rất chờ mong đứa nhỏ trong bụng Đình Đình, ngẫm thôi mà lại thấy bi thương, cô mới ba mươi mấy, đã được tự động đưa vào hàng ngũ làm bà rồi: "Chị không mệt, đi đến đó trước nhìn một chút, chị mới yên tâm."
Vân Kiến nói không lại chị gái, cuối cùng chỉ có thể lái xe đến bệnh viện.
Mạt Mạt nghiêng đầu nhìn Vẫn Kiến đã trưởng thành không ít, cảm khái thời gian trôi qua nhanh, ông cụ non Vân Kiến năm đó, hiện tại đã kết hôn làm cha rồi.
Vân Kiến muốn kết hôn vào mùa thu năm ngoái, thành tích của Đình Đình quá cứng, lại có quan hệ của Van Kien, cho nên ở lại trường học, việc làm ổn định, dĩ nhiên là muốn kết hôn rồi.
Năm đó Đình Đình nói, muốn đợi hai năm nữa, vốn dĩ còn nghĩ giúp trong nhà có cuộc sống thoải mái rồi mới lại kết hôn, nhưng Đình Đình tốt nghiệp, Vân Kiến muốn kết hôn rồi, Vân Kiến cũng không phải con mọt sách, trong nhà đều là buôn bán, vẫn phải có chủ ý, cậu ấy cho nhà Đình Đình vay, nhận thầu đất nhiều hơn, phân bón hóa học cũng là Vân Kiến giúp lấy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận