Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 250. Trang Triều Dương tương phản manh 2

Chương 250. Trang Triều Dương tương phản manh 2Chương 250. Trang Triều Dương tương phản manh 2
Trang Triều Dương tương phản manh 2
Bữa trưa hôm nay đều là món ngon, sườn dê sốt, gà rừng hầm, tôm bóc vỏ xào rau xanh, cá khô chiên giòn, thịt thỏ kho. Bà cụ Khâu thích ăn món bánh trứng gà trộn nước sốt, cà chua xào trứng gà, tam tiên, canh rong biển trứng gà, món ăn no là cơm trắng.
Trong phòng khách đặt một bàn, trong phòng ngủ của cặp sinh đôi đặt một bàn. Bọn nhỏ đều ngồi Ởở bàn trên giường, người lớn ngồi trong phòng khách.
Thức ăn đã được dọn lên bàn, Mạt Mạt rửa mặt qua loa rồi thay một bộ quần áo mới, lấy đồng hồ mà Trang Triều Dương tặng cô mang lên, sửa sang lại chỉnh tê rồi mới bước ra ngoài.
Hôm nay đính hôn, tất cả mọi người đều là người trong nhà, Mạt Mạt mặc bộ quần áo mà mẹ nuôi tặng. Áo sọc xanh trắng phối cùng thắt lưng làm cho làn da Mạt Mạt có vẻ trắng hơn, vẻ ngoài nhìn cũng rạng rỡ hơn một chút.
Đây là lần đầu tiên Trang Triều Dương nhìn thấy Mạt Mạt ăn mặc kỹ càng như vậy, đột nhiên sững sỜ.
Trang Triều Dương hỏi: "Mạt Mat có đẹp không?"
Trang Triều Dương gật đầu: "Đẹp lắm."
Mạt Mạt ngượng ngùng, lén trừng mắt nhìn Trang Triêu Dương, ở đây có nhiều người lớn như vậy mà sao anh không biết giữ ý tứ gì vậy chứ.
Trang Triều Dương vẻ mặt vô tội, anh khen vợ mình thì đúng thôi mà.
Mạt Mạt đọc hiểu suy nghĩ của Trang Triều Dương, nghiến răng nghiến lợi.
Liên Quốc Trung nhìn không nổi nữa, ho khan một tiếng, Mạt Mạt vội vàng ngồi xuống.
Trang Triều Dương đứng dậy, rót rượu cho người lớn. Rượu này là ngày hôm qua anh mang đến đây, là hai bình Mao Đài. Rượu tràn đầy ly, sau đó liền cung kính nâng cốc.
Liên Quốc Trung híp mắt, thằng nhóc này được đấy, được rồi, cha vợ và con rể tương lai vai kê vai đối ẩm.
Đàn ông đấu rượu, đàn bà cũng tán gẫu, Trương Ngọc Linh nhìn chiếc đồng hồ trên tay Mạt Mạt: "Phiên bản giới hạn, quà của Triều Dương à?"
Mạt Mạt gật đầu: "Dạ."
Điền Tình không hiểu đồng hồ phiên bản giới hạn là gì, nhưng nghe giọng điệu, nhất định là đắt hơn so với cái đồng hồ mua cho Triệu Tuệ.
Bà cụ Khâu vui vẻ hớn hở nói: "Thằng nhóc này cũng có tâm đấy."
Mạt Mạt liếc trộm Trang Triều Dương một cái, rõ ràng là có tâm rồi, đồng hồ đưa từ lâu thế rồi mà.
Tửu lượng của Trang Triều Dương cho dù có tốt đến đâu cũng không phải là đối thủ của Liên Quốc Trung và Khâu Văn Trạch. Liên Quốc Trung là người mê rượu, còn Khâu Văn Trạch thì tắm rượu mà ra.
Sau bữa ăn, người nhà họ Khâu cũng về hết, bọn họ phải quay về làm việc. Trang Triều Lộ không rời đi, ở lại giúp dọn dẹp phòng khách.
Mạt Mạt muốn giúp một tay nhưng Trang Triều Lộ và Điền Tình không cho, đuổi Mạt Mạt về phòng chăm sóc Trang Triêu Dương đang say rượu.
Liên Quốc Trung lại phiền muộn rồi, ông hối hận vì đã chuốc say Trang Triều Dương, đây không phải là giúp thằng nhóc này quang minh chính đại đi vào phòng ngủ của con gái ông đây sao?
Mạt Mạt trở về phòng, nhìn Trang Triều Dương đang nằm ngửa ngủ say sưa. Cô hoài nghi thật sâu là Trang Triều Dương cố ý bị chuốc say, mục đích chính là được ở lại.
Thanh Nhân bưng một chậu nước di vào: "Chị, mẹ bảo em lau cho anh Triều Dương."
Mạt Mạt nhường vị trí: "Em vào đi."
Kết quả là Trang Triều Dương xoay người một cái, chuyển thành nằm sấp ngủ, xoay cái gáy về phía Thanh Nhân. Thanh Nhân cầm khăn không biết ra tay từ chỗ nào.
Chuyện này khó rồi, Thanh Nhân nhìn về phía chị gái. Mạt Mạt híp mắt, tại sao cô lại có cảm giác Trang Triêu Dương giả say đây?
"Vậy em để chậu nước lại, đi chơi đi."
"Vậy thì em đi ra ngoài trước." Thanh Nhân đi rồi, Mat Mat đi tới vô lưng Trang Triêu Dương: "Người đi rồi, anh đừng giả vờ nữa."
Trang Triều Dương vẫn không nhúc nhích, Mạt Mạt lại vỗ thêm mấy cái, người vẫn không nhúc nhích, là say thật à?
Mạt Mạt xoay người định đi, cổ tay lại bị bắt lấy. Cô quay đầu nhìn lại, Trang Triều Dương đang mở to hai mắt nhìn cô.
Mạt Mạt tức giận nói: "Em biết ngay là anh giả vờ mà."
Trang Triều Dương chớp chớp mắt, đầu ngón tay vuốt ve lòng bàn tay Mạt Mạt: "Anh không giả vờ, là say thật, đầu óc anh vẫn đang quay cuồng đây này."
Lòng bàn tay Mat Mat ngứa ngáy, nghien răng: "Say thì ngủ đi, thả tay ra."
Trang Triều Dương nằm sấp, ngẩng đầu nhìn Mạt Mạt cười ngây ngô: "Không, sẽ không, chính là không thả tay ra."
Mat Mat sờ trái tim đang nhảy ram ram của mình, Trang Trieu Dương thật sự quá tương phản manh. Manh đến độ chạm vào tận đến trái tim cô rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận