Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 51. Người có nhiều phiếu trứng gà hào phóng 1

Chương 51. Người có nhiều phiếu trứng gà hào phóng 1Chương 51. Người có nhiều phiếu trứng gà hào phóng 1
Tác phong làm việc của Liên Quốc Trung vẫn luôn nhanh nhẹn trước sau như một, chỉ trong vòng một buổi sáng đã sắp xếp xong công việc cho Liên Thu Hoa, buổi chiều đóng gói Liên Thu Hoa vào trong phòng ký túc xá.
Còn về vấn đề ăn cơm, chuyện này càng dễ làm, mỗi tháng Liên Thu Hoa tự mang lương thực đến cho căng tin là được.
Liên Ái Quốc vừa nghe nhắc tới vấn đề lương thực liền thối lui, Liên Quốc Trung quá hiểu đức hạnh của em trai nhà mình, liền cứng rắn kéo em trai, đạp xe về quê lấy lương thực.
Mãi đến ba giờ chiều, Liên Quốc Trung mới về nhà, Mạt Mạt duỗi cổ nhìn về phía sau lưng cha mình.
Liên Quốc Trung gõ đầu con gái: "Nhóc con, không đi theo đâu."
Mat Mạt thè lưỡi: "Chú về nhà rồi ạ?"
Liên Quốc Trung khát nước muốn chết, rót ly nước uống ừng ực mấy ngụm: "Cha tự mình về lấy lương thực rồi quay lại, còn chú con không đi theo."
Mạt Mạt không nhịn được cười, chú út của cô không chiếm được chút lợi ích nào, bây giờ nhất định đang ở nhà chửi rủa đấy!
"Còn Liên Thu Hoa đâu ạ?" Liên Quốc Trung vẫy tay bảo con gái mình ngôi xuống: "Con gái, con nói cho cha biết, vì sao con lại chú ý đề phòng Thu Hoa như vậy? Đừng nói với cha, đó là vì con bé nguyền rủa con."
Ánh mắt Mạt Mạt hơi lẩn tránh: "Dạ thì, cái đó là do trực giác nói cho con biết, nhất định Liên Thu Hoa sẽ gây bất lợi cho nhà chúng ta."
Liên Quốc Trung vô lực khoát tay, con gái mình đã không chịu nói thì ông ấy cũng không có cách nào: "Đi nấu cơm đi, nếu như con còn không tới bệnh viện thì hai thằng nhóc thúi kia còn không biết quậy phá đến cỡ nào đâu!"
Cha không níu kéo hỏi đến cùng nữa, Mạt Mạt đứng lên chạy thật nhanh vào trong phòng bếp, vỗ vỗ ngực, ở trước mặt cha mình, cô vẫn còn xanh và non lắm!
Trong phòng bếp chỉ còn sót lại một quả trứng gà, Mạt Mạt nhìn chằm chằm quả trứng gà kia, thở dài, xem ra cô phải nghĩ biện pháp kiếm về một ít trứng gà mới được.
Mạt Mạt lấy trứng gà ra hấp bánh trứng gà, nấu riêng cháo kê cho mấy đứa em. Còn về phần cha mình, cô nghĩ một lúc rồi làm bánh xuân, khoai tây cắt sợi xào, dưa chua xào, lại làm thêm một phần thịt khô kho tương, cắt thêm một nhánh hành lá bỏ vào trong.
Sau khi Mạt Mạt nấu cơm xong là đã bốn giờ chiều, cô múc cháo và bánh trứng gà bỏ vào trong hộp cơm để mang đi, rồi gọi Liên Quốc Trung đang đọc sách: "Cha ơi, cơm Ở trong nôi, con đi trước nhé."
"Lái xe chậm thôi nhé."
"Dạ con biết rồi."
Lúc Mạt Mạt đến bệnh viện, cặp song sinh đang chuẩn bị đi mua cơm chiều, thấy Mạt Mạt đến, Liên Thanh Nghĩa vội vàng tiến lên: "Chị, có gì ăn ngon không?"
Mạt Mạt lắc lắc hộp cơm: "Ở đây không có cơm chiều của hai đứa đâu, lát nữa về nhà ăn cơm đi, chị có làm bánh xuân đó."
Lúc lập xuân, bởi vì Liên Quốc Trung không có ở nhà nên cả nhà không ăn bánh xuân. Sau đó trong nhà có thêm Liên Thu Hoa nữa, lương thực cũng không dư dả nên cặp song sinh cũng không tiện nhắc tới, hôm nay có bánh xuân, quả thực quá vui mừng.
Liên Thanh Nghĩa oa một tiếng, lôi kéo Liên Thanh Nhân định rời đi.
Liên Thanh Nhân gõ đầu Liên Thanh Nghĩa: "Chỉ biết ăn thôi, có phải em đã quên việc chính rồi không hả?"
Liên Thanh Nghĩa theo bản năng che ngực, trong túi còn sót lại một đồng tiền cùng với phiếu mua hai cân lương thực đấy!
Liên Thanh Nhân cũng thấy rõ ràng, lập tức đen mặt, thằng em trai ngốc đến không thể ngốc hơn, đành ho khan một tiếng, ở bên tai Mạt Mạt hạ thấp giọng nói: "Chị, hôm nay chủ nhiệm Hướng dẫn Hướng Hoa tới đây."
Mạt Mạt ngây ngốc, chủ nhiệm Hướng quả thật chính là phái hành động đấy! Lại trực tiếp dẫn con trai mình tới, may mà cô không có ở đây.
Liên Thanh Nghĩa tiến lại gần: "Chị, em nói cho chị biết, Hướng Hoa quá ẻo lả, nhìn giống như đàn bà vậy, so với anh Triều Dương kém quá nhiều. Vẫn là anh Triều Dương tốt hơn, đó mới gọi là đàn ông."
Mạt Mạt nhịn không được đỡ trán, em chửi bới Hướng Hoa còn chưa tính, tại sao phải so sánh với Hướng Triều Dương như vậy, giống như là cô và Hướng Triều Dương có quan hệ gì ấy. Mạt Mạt đột nhiên cảm giác Thanh Nghĩa tuyệt đối không khôn khéo một chút nào, có đôi khi thật sự có thể ngu xuẩn đến mức người ta phải khóc ròng thôi.
Mạt Mạt đuổi cặp song sinh đi, giúp cậu em út ăn cơm, cậu em út không biết bị cặp song sinh tẩy não như thế nào mà lại nói: "Chị, nếu chị muốn tìm anh rể, hẳn người đó phải giống như anh Triều Dương vậy đó."
Mat Mạt: "...
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận