Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 962. Động Não 2

Chương 962. Động Não 2Chương 962. Động Não 2
Nhà ăn hôm nay có thịt ga Mạt Mat mua một phần thịt gà, lại mua thêm một bát canh trứng và một cái bánh bao nữa, cô đi tìm chỗ ngồi trước.
Hôm nay các món ăn rất ngon, người trong nhà ăn cũng khá đông, Mạt Mạt đi một vòng cũng không tìm được chỗ trống.
Ngụy Vĩ ngẩng đầu lênỞ đây."
Mạt Mạt nhìn bàn của Ngụy Vĩ, Ngụy Vĩ và Triệu Phong sắp ăn xong rồi, hai người bọn họ đi thì vừa hay có bàn trống sáu người có thể ngồi, Mạt Mạt bưng hộp cơm đi về phía đó.
Ngụy Vĩ,'Các cô đến muộn thết"
Mạt Mạt ngồi xuống nói: "Tiết học cố một chút nên mới đến muộn."
Mạt Mạt quen Ngụy Vĩ, không chỉ là bạn khá tốt, còn là đồng nghiệp cùng thực tập, hai người nói chuyện công ty, có rất nhiều chủ đề chung.
Mạt Mạt uống một hớp canh,"Hôm qua tôi không đi, giờ hàng hóa đã đến hết rồi, cửa hàng sắp mở bán rồi nhỉ!"
Ngụy Vĩ nói,"Hôm qua tôi đi tham quan cửa hàng rồi, đã trang trí xong rồi, nhân viên cũng đã huấn luyện xong, chỉ đợi chọn ngày khai trương nữa thôi, đáng tiếc là bị lỡ mất ngày 1/5."
Mạt Mạt bật cười,'Quả thật rất đáng tiếc, tranh thủ hết mức mà vẫn không kịp." Ngụy Vi "Het cách mà, huấn luyện nhân viên rất tốn thời gian, những người này nhất định phải chuyên nghiệp."
"Quả thật như thế."
Đám Bàng Linh mua cơm xong thì Nguy Vĩ cũng ăn xong cơm, Ngụy Vĩ và Triệu Phong bưng hộp cơm,"Chúng tôi đi trước đây."
Ngụy Vĩ đứng lên, Mạt Mạt mới nhìn thấy quần áo trên người Nguy Vĩ/Anh cũng mua áo sơ mi rồi, tôi cũng mua cho Triều Dương và anh cả một chiếc."
Ngụy Vĩ nói: "Đổi mùa rồi nên mua một cái, chất vải rất được, mặc cũng thoải mái lắm, thế nhé, chúng tôi đi trước đây."
"ừ"
Ngụy Vĩ đi rồi, Ngụy Vĩ là chủ tịch hội sinh viên, trong trường có rất nhiều việc bận rộn, còn phải học nữa, anh ta cùng Ngụy Vĩ rửa hộp cơm xong thì vội vàng đi ra ngoài.
Chu Tiếu cũng đi ra ngoài, đụng phải nhau, Chu Tiếu nhìn quần áo của Ngụy Vĩ thì ngây ra, Ngụy Vĩ xin lỗi rồi đi cùng Triệu Phong.
Bạn học bên cạnh Chu Tiếu,'Nghĩ gì mà ngây ngẩn ra đó?"
Chu Tiếu,'Không có chuyện øì."
Buổi chiều, giáo sư Lý tới trường, Mạt Mạt rất lâu rồi không gặp giáo sư Lý, bởi vì kinh tế phát triển, giáo sư Lý lại được điều về đơn vị cũ.
Mat Mạt,"Giáo sư Lý, thầy đến rồi ạI" Giáo sư Lý nói: "Cuối cùng cũng họp xong rôi, nên thầy về trường thăm, tiện thể thăm em luôn, trong nhà có người biếu một giò hoa lan, thầy muốn hỏi em có muốn không?"
Mạt Mạt ngây ra,"Thây không trồng ạ?"
Giáo sư Lý cười,"Giò lan này thay đã có một giò rồi."
Mat Mạt nghe vậy thì mắt sáng lên,"Muốn, đương nhiên muốn rồi ạ, cảm ơn giáo sư Lý!"
"Cảm ơn cái gì, em học cho xong hết tiết rồi cùng thầy đi lấy?"
Mat Mạt nói với Bàng Linh một tiếng,"Mợ đi lấy hoa trước, cháu về nhà trước đi nha!"
Bàng Linh nói,"Dạ, thế thì cháu về trước."
Bàng Linh đi rồi, Mat Mạt hỏi giáo sư Lý,"Sức khỏe của thầy dạo này như thế nào rồi ạ?"
"Sức khỏe thầy vẫn tốt lắm!"
"Thế thì tốt ạ."
Nhà giáo sư Lý không xa, rất nhanh đã đến nơi, hiện giờ hoa lan vẫn chưa có đắt đỏ như ở kiếp sau, hiện tại cái gì cũng mới khôi phục lại, giá cả vẫn chưa đắt, nếu như quá đắt thì Mạt Mạt không dám lấy.
Giáo sư Lý đưa quyển ghi chép trồng hoa lan cho Mạt Mạt, Mạt Mạt nhận lấy,"Cảm ơn giáo sư Lý."
"Em phải chăm sóc cho thật tốt đây, hoa lan kiêu kì lắm!" "Thay yên tâm đi ạ, em bây giờ cũng là tay chuyên trông hoa lan đó!"
Giáo sư Lý tán thưởng,"Trồng quả thực không tôi."
Mạt Mạt và giáo sư Lý nói chuyện một lúc, cô hôm giò hoa lan đi về, nhiệt độ thủ đô vào tháng năm đã không còn lạnh nữa, có xu hướng hơi nóng, Mạt Mạt cúi đầu nhìn hoa lan, vẫn rất tươi tốn.
Mạt Mạt đi vê phía trạm xe bus, phía trước có không ít người xúm xít lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận