Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1277. Bối rối 1

Chương 1277. Bối rối 1Chương 1277. Bối rối 1
Mạt Mạt có thể cảm nhận được tâm trạng của Trang Triều Dương, lúc cô vừa trở về, cũng sống trong sự sợ hãi một thời gian dài liệu rằng có thể biến mất một lần nữa hay không, an ủi: "Em sẽ không biến mất, chẳng phải em đã nói với anh rồi à, em di qua sườn núi thì biến mất, giống như lăn xuống, nhưng em không biến mất."
Trang Triều Dương nhịn không được cắn vào vai vợ: "Em còn cố ý đi thử à?"
Mạt Mạt vô tội vô cùng: "Em bị heo rừng đuổi, cho nên đồng chí Trang Triều Dương, yên tâm đi, đời này của em nhất định sẽ cùng anh đến già."
Trang Triều Dương vuốt ve chiếc nhãn trên ngón áp út của vợ: "Chúng ta ký kết khế ước đi, nhất định phải đến già."
Mạt Mạt: "Ừm, cho nên đồng chí Trang Triều Dương có thể buông lỏng ra một chút được không?"
Trang Triều Dương hơi nới lỏng ra, nhưng vẫn ôm Mạt Mạt ở trong lòng, cọ lên tóc của vợ, cảm khái: "Nếu không phải em đã từng sống ở tương lai, anh thật sự rất khó có thể tưởng tượng ra được khoa học kỹ thuật tương lai phát đạt như thế."
Mạt Mạt vuốt ve ngón tay của Trang Triều Dương, không thấy buồn ngủ: "Em nói với anh một chút về tương lai mà em nhìn thấy nhé!"
Trang Triều Dương nói: "Được." Mat Mat kể từ máy tính đến Internet, lại kể từ Internet đến cuộc sống, mãi cho đến khi Mạt Mạt khô cả miệng, cô mới dừng lại.
Trong lòng Trang Triều Dương chấn động, vô cùng muốn nhìn thấy máy tính một chút, đáng tiếc đời trước Mạt Mạt không nỡ mua cho mình một chiếc máy tính, trong không gian không có.
Hai vợ chồng qua nửa đêm mới đi ngủ, buổi sáng lúc Mạt Mạt dậy, Trang Trieu Dương đã đi rồi.
Ăn sáng xong, chị Vương tới, lấy lòng và gan vịt đã làm ra: "Chị đã giữ lại không ít lòng vịt, bây giờ chuẩn bị đi làm lòng vịt, đây là chị mới làm, em nếm thử xem hương vị thế nào?"
Mạt Mạt ăn vài miếng: "Chị dâu em nói thẳng, hương vị thì không tệ, nhưng em cảm thấy có thể làm nhiều thêm mấy loại hương vị, bên chỗ chúng ta độ ẩm cao, bỏ thêm ớt cũng được."
Mạt Mạt nói như vậy, cũng là bởi vì nhớ tới vị tê cay của cổ vịt, ruột vịt ở đời sau, bây giờ mới nghĩ một chút Mạt Mạt đã chảy nước miếng rồi.
Vương Thanh: "Em à, đầu óc của em thật là linh hoạt.”
Mạt Mạt xấu hổ, cái này cũng không phải cô nghĩ ra.
Vương Thanh cũng là người thuộc phái hành động, không ở lại nữa, đứng dậy chào tạm biệt dự định về thử.
Vương Thanh mang đến không ít lòng vịt, nhà Mat Mat ăn không hết, cái này phải ăn lúc còn nóng, để lâu sẽ không ngon nữa.
Mạt Mạt chia ra một ít đến nhà họ Dương, Dương Phong không ở nhà, chỉ có một mình Tiết Nhã: "Em mang cho chị chút lòng vịt, nhân lúc còn nóng thì nểm thử đi."
Tiết Nhã cũng đã mua vịt ngâm tương nhà chị Vương, biết thứ này quý, từ chối: "Sao chị lại không biết xấu hổ mà nhận chứ, mau mang về cho bọn nhỏ ăn đi."
Mạt Mạt nói: "Chị Vương đưa tới không ít, nhà chúng em giữ lại rồi, cái này không thể để được lâu."
Tiết Nhã nghe xong: "Vậy được, chị nhận."
Mạt Mạt nhìn len sợi trong tay Tiết Nhã: "Chị định đan áo len à?”
Tiết Nhã nói: ""Đúng vậy, áo len bên ngoài đắt còn không tốt bằng mình tự đan, chị mua len sợi về tự đan."
Nhắc đến bọn nhỏ, Mạt Mạt nói: "Sao em không nhìn thấy hai con bé đâu?"
Tiết Nhã: "Buổi sáng còn ở đây? Ngoài cửa không có sao?”
Mạt Mạt lắc đầu: "Trong sân cũng không nhìn thấy."
Tiết Nhã cau mày: "Chị không yên tâm, chị đi tìm một chút."
Mạt Mạt: "Chị cũng đừng sốt ruột, em đi tìm với chị." Tiết Nhã: "Chị có thể không sốt ruột sao? Chị sợ hai con nhóc này bị bắt nạt."
Mạt Mạt không biết nên nói tiếp như thế nào, trẻ con trong đại viện còn bài xích hai cô bé, bắt nạt ở sau lưng cũng là có khả năng: "Em với chị đi tìm một chút."
Tiết Nhã: "Được."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận