Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1522. -

Chương 1522. -Chương 1522. -
Mat Mat ra vẻ em chính là người thành thật, Thẩm Triết tức giận đến mức nghiến răng.
Mạt Mạt ngồi xuống mới hỏi tình hình công ty, Thẩm Triết: "Lúc em đi tất cả đã sắp xếp xong, không có chuyện gì lớn."
Mạt Mạt nhìn trên bàn không có mấy văn kiện, trong lòng vui sướng, không cần trở về bận đến mức chóng mặt, cảm giác này quá tuyệt vời.
Mạt Mạt vui sướng mấy giây rồi nói tới Chương Lỗi: "Cho nên em muốn bớt ra chút thời gian đến trường học một chuyến, thăm chủ nhiệm khoa một chút, giảng bài rồi kéo về thêm mấy người tài."
Thẩm Triết toe toét, bất cứ ở niên đại nào, người tài đều rất quan trọng, nhất là ở niên đại này, phần lớn người tài đều quyết định nhận phân phối, thật ra rất đau buồn, bọn họ có tiền cũng không lấy được người, bạn nói xem có ấm ức hay không.
Thẩm Triết cười ha ha: "Được, được, đi, đương nhiên phải đi, bị giảng nhiều thêm mấy lớp cũng không thành vẫn đề, đây là chuyện tốt."
Mạt Mạt cười: "Được, có ông chủ như anh ủng hộ, em cũng buông tay ra chuẩn bị."
Thẩm Triết vui vẻ gật đầu, sờ lên cằm: "Anh cảm thấy, anh trở về có thể đồng ý với lời mời trường cũ của em, giảng hai lớp cũng được."
Mạt Mạt đưa ra giống như là cô giúp Thẩm Triết mở ra một kỹ năng đào tạo người tài mới.
Sau đó Mạt Mạt kịp phản ứng: "Anh nói là ngày trước trường cũ của em đến mời anh, anh không đồng ý?"
Thẩm Triết ho khan một tiếng: "Anh bận, hơn nữa cũng không phải mời chính thức, nếu như chính thức anh có thể từ chối sao? Đây chính là đại học thủ đô đói”
Khoé miệng Mạt Mạt lại muốn giật giật rồi, cho dù không phải mời chính thức thì cũng là vinh dự, dù sao mời cô, cô nhất định vui vẻ trở vê.
Chỉ là vừa nghĩ tới cô là đệ nhất khoa pháp luật lại đi giảng bài cho sinh viên khoa kinh tế, sao lại có cảm giác lôi kéo thế chứ!
Mạt Mạt hỏi Thẩm Triết: "Ai mời anh?"
Thẩm Triết: "Vân Kiến, chủ nhiệm ngành kinh tế tìm được Vân Kiến, bảo Vân Kiến hỏi ý anh một chút, cũng là truyền lời, em nói xem không chính thức biết bao nhiêu, lúc ấy anh lại bận chuyện hạng mục, thật sự bận quá không có thời gian."
Mạt Mạt cũng có thể hiểu, sau khi Thẩm Triết trở về đã thay đổi thân phận, là người đại diện cho nhà họ Thẩm ở trong nước, lại có kinh nghiệm quản lý công ty bao nhiêu năm, giao thiệp rộng, lăn lộn ở nước ngoài cũng tốt, quả thực rất thích hợp để giảng bài.
Mạt Mạt tò mò: "Anh cũng từ chối rồi, làm sao lại đi giảng bài nữa?" Thẩm Triết nháy mắt: "Em ngốc à, anh có thể trực tiếp đi tìm chủ nhiệm, sau đó làm một cái chính thức không phải là được rồi à?"
Mat Mạt: "...
Được rồi, quả thực là cô choáng váng!
Thẩm Triết biết Mạt Mạt chuẩn bị đi giảng bài, khá lắm, dù sao công việc anh ấy cũng đã xử lý ổn thoả, trực tiếp tóm Mạt Mạt đi huấn luyện, rất sợ thời gian Mạt Mạt làm bà chủ ngắn, không giảng ra được điều gì hay ho.
Mạt Mạt vô cùng muốn nói, anh họ suy nghĩ nhiều rồi, em còn biết nhiều hơn nữa cơ, trước đây đều là che giấu mà thôi.
Nhưng vì để không phá hỏng hình tượng nhân vật, Mạt Mạt bây giờ chưa từng học kinh tế, dĩ nhiên là ngoan ngoãn tiếp nhận kiến thức như nhồi cho vịt ăn.
Ngày tiếp theo, Mạt Mạt đề xuất Thẩm Triết đi làm giáo sư đại học cũng được, đây là kinh nghiệm thực tế, Mạt Mạt còn đang cầm lấy quyển sổ nhỏ để ghi chép. Từng câu từng chữ thấu đáo sâu sắc như châu như ngọc, đây mới thật sự là một chữ đáng ngàn vàng.
Những điều tâm đắc này của Thẩm Triết mà ra sách, tuyệt đối không lo đến chuyện bán, quả nhiên người ưu tú, làm gì cũng sẽ ưu tú.
Mạt Mạt cho là mình rất ưu tú, có thể so sánh như thế, ngoại trừ ưu thế bên ngoài của cô, thật sự là không có gì đáng chú ý. Mat Mat cũng biết, Thẩm Triết được hun đúc từ nhỏ, Mạt Mạt thật sự là thua kém Thẩm Triết rất nhiều mức độ, Mạt Mạt làm bà chủ ngược lại càng giống học sinh hơn, thật sự là phải học rất rất nhiều, sống đến già học đến già, không có sai xót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận