Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1439. Mua rồi 1

Chương 1439. Mua rồi 1Chương 1439. Mua rồi 1
Trang Triều Dương cong khóe miệng, hiển nhiên tâm trạng rất không tệ: "Phạm Đông bị bí mật đưa đi rồi."
Mạt Mạt trợn tròn mắt, nghe hiểu ý ở ngoài lời, bí mật bị đưa đi cũng chính là xử lý, đoán chừng những thứ Phạm Đông biết đến đều đã bị ép khô rồi.
Mạt Mạt đưa quần áo cho Trang Triều Dương: "Còn tin gì khác không?”
Trang Triều Dương cởi cúc áo: "Tin tức cụ thể thì không nghe ngóng được, nhưng có thể suy đoán một số, Chu Tiếu vẫn sẽ bị người khác theo dõi."
Mạt Mạt: "Ông cụ Chu nhất định sắp đến rồi, em nghe Vệ Nghiên nói, gần đây Chu Tiếu rất khiêm tốn, vẫn luôn đang dưỡng thai."
Trang Triều Dương thay quần áo: "Ông cụ Chu còn sống, chính là trụ cột của nhà họ Chu, Chu Dịch vẫn còn non hơn chút."
Mạt Mạt rất đồng ý với Trang Triều Dương, ông cụ Chu còn sống, nhà họ Chu nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió.
Mạt Mạt nằm lên giường: "Gần đây em xin nghỉ, Vương Nhạc đi làm ở công ty, em gọi điện thoại về, công ty cũng không có chuyện gì lớn, em nghĩ, bên này đã xong việc, em lại xin nghỉ vài ngày nữa dẫn Mễ Mễ đến nước M."
Trang Triều Dương kiểm tra thân thể, bàn tay to rộng lân mò trên người vợ: "Di nhanh thôi, thân phận của em vẫn đặc biệt hơn chút, từ năm sau, ra nước ngoài sẽ rất phiền phức."
Mạt Mạt chớp mắt mấy cái, có chút mờ mịt: "Anh có ý gì?"
Trang Triều Dương gõ lên mũi vợ: "Anh đoán chậm nhất là năm sau, anh sẽ được chuyển chính thức."
Ngón tay mảnh khảnh của Mạt Mạt vẽ vài vòng trên ngực Trang Triều Dương, đầu tiên là chúc mừng Trang Triều Dương, sau lại cảm khái trong lòng, nếu như Trang Triều Dương lên tới đỉnh cao như đời trước, cô muốn ra nước ngoài, đoán chừng phải đi cùng với Trang Triều Dương mới được.
Cũng may cô không có gì tò mò về nước ngoài, cô càng thích ở trong nước hơn, ra nước ngoài khó khăn thì ra nước ngoài khó khăn, cô không có việc gì thì không có ý định đi.
Trang Triều Dương rất lâu không được vận động rồi, bàn tay nhỏ mềm mại của vợ vẫn đang châm lửa, một năm thì 95% thời gian đều cấm dục, ở trước mặt vợ ý chí của Trang Triều Dương luôn bị dao động.
Sau đó động tác vô ý thức của Mạt Mạt, đã tự đẩy cô vào cái hố.
Chủ nhật đẹp de đã tiêu tốn vào việc ngủ dậy muộn, may mà mấy đứa bé không còn cảm thấy kinh ngạc, cũng không hỏi, nên làm gì thì làm cái đó.
Trước đó vài ngày Mạt Mạt vừa hao tổn tâm trí vừa hao tổn sức lực, buổi tối lại làm chuyện không thể miêu tả, ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao, ngủ một giấc sung sướng, ngủ dậy rồi đi tắm, cả người nhẹ nhàng khoan khoái.
Mạt Mạt xuống lầu, nghe thấy dưới lầu có người nói chuyện, đi ra mấy bước là tiếng của Kỳ Dung.
Mạt Mạt lại đi xuống mấy bậc thang, hai vợ chồng Từ Lị tới, đang nói chuyện với Trang Triều Dương.
Từ Lị nhìn thấy Mạt Mạt xuống lầu, thật sự không nghĩ tới phương diện đen tối, cô cũng biết Mạt Mạt gần đây rất mệt mỏi, chuyện mà Mạt Mạt làm gần đây, Kỳ Dung đã phát sóng trực tiếp lại bằng miệng, Từ Li lại càng sùng bái Mạt Mạt, sau đó xếp chồng vào vị trí thứ hai.
Mạt Mạt ngồi bên cạnh Trang Triều Dương, cố gắng duy trì vẻ tự nhiên, cười nói: "Hai người sao lại tới đây?"
Từ Lị nháy mắt: "Đến mời cả nhà chị đi ăn cơm!"
Mạt Mạt nhìn về phía Kỳ Dung, ánh mắt anh ta rất bình thường, không có ý đồ gì khác, xem ra là thật sự đến tìm cả nhà bọn họ đi ăn cơm.
Trước kia Kỳ Dung dám tính toán Liên Mạt Mạt, anh ta là không sợ Liên Mạt Mạt, nhưng từ sau khi thấy Liên Mạt Mạt trả thù lên tài sản của Phạm Đông, phía sau lưng Kỳ Dung phát lạnh, thầm cảm thấy may mắn lúc trước không giẫm lên giới hạn cuối cùng của Liên Mạt Mạt.
Mạt Mạt cảm giác được ánh mắt liếc qua dò xét của Kỳ Dung, híp mắt, Kỳ Dung vội vàng thu hôi ánh mắt, ai da, sau này nhất định không thể chọc vào Liên Mạt Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận