Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1509. -

Chương 1509. -Chương 1509. -
Tình trạng đường cái không tốt, đi cũng chậm hơn, Mạt Mạt nhìn thấy những người dân trong thôn gần đó qua cửa sổ, đừng thấy lịch sử thay đổi, bao thầu đất đai sớm mấy năm, nhưng vẫn nghèo đặc biệt là vùng núi sâu, sửa đường cái quá quan trọng, nhưng cũng phải từ từ.
Mạt Mạt không nhìn nữa, nhắm mắt lại, cô quá nhỏ bé, không giúp được tất cả mọi người, cân nhắc làm hết sức có thể.
Đã bốn giờ chiều mới đi tới nơi, cả đoàn người Mạt Mạt được sắp xếp ở đại viện.
Ăn cơm thì trực tiếp tới nhà ăn, cũng có thể tự mình nấu ăn, Mạt Mạt mệt hết hơi, nhìn sơ qua căn nhà, kiểu nhà có hai tâng, cả nhà Mạt Mạt cùng đồng chí cảnh vệ đi theo ở căn nhỏ nhất, những người khác thì hai người ở một căn.
Mạt Mạt thay chăn ga mà mình đem theo, rửa mặt xong cũng không ăn uống gì mà nhanh chóng ngủ thiếp đi, cả đường đi mệt quá.
Trang Triều Dương đã quen rồi, tỉnh thần vẫn rất tốt, ra ngoài đi dạo mấy vòng, về còn đem đồ ăn ở nhà ăn về, gọi Mạt Mạt dậy, ăn đơn giản xong cũng đi nghỉ ngơi.
Trang Triều Dương đến để làm việc, Mạt Mạt thì thoải mái hơn nhiều, đại viện cách thành phố khá gần, đi qua một ngọn núi nhỏ là tới, Mạt Mạt định đưa Thất Cân vào thành phố chơi. Trang Triêu Dương vừa di thì Mat Mat cũng sửa soạn xong, tháng chín thành phố Z vẫn rất nóng, để cho tiện nên Mat Mat mặc quần bò và áo sơ mi, đi giày vải rất thoải mái.
Thất Cân thì đơn giản hơn nhiều, mặc quần yếm là xong.
Mạt Mạt đeo balo, bên trong đựng bình nước của Thất Cân, một ít bánh quy, còn có giấy, mấy đồ lặt vặt là đầy túi, cuối cùng đem theo ví tiền, xác nhận không sót thứ gì nữa Mạt Mạt mới để lại lời nhắn rồi ra khỏi đại viện.
Trước cổng đại viện có xe bus, xe trực tiếp đi vào thành phố, thành phố gần sông gần núi, tuy rằng không có nhà cao tầng như kiếp sau nhưng cũng rất đẹp.
Mạt Mạt vội lấy máy ảnh ra không ngừng chụp lại, đợi đến khi xuống núi, tay Mạt Mạt không ngừng chút nào, mãi cho đến khi vào thành phố, xe bus vào trạm rồi Mạt Mạt mới cất máy ảnh đi.
Mạt Mạt có dáng vẻ khách du lịch, thu hút không ít sự chú ý của mọi người, Mạt Mạt cười thân thiện.
Mạt Mạt không hỏi được, dự định đi dạo phố trước, khả năng tìm đường của Mạt Mạt rất tốt, sẽ không bị lạc.
Mạt Mạt đưa Thất Cân đi chơi thành phố C, đi một vòng, cảm khái thành phố C khá là nghèo, các thành phố miền duyên hải các ngành bắt đầu phát triển, nhưng bên trong nội địa có những thành phố còn chưa bị ảnh hưởng nữa! Mat Mat không nhớ thành phổ C bắt đầu phát triển nhanh chóng từ khi nào, dù sao thì không phải bây giờ là đúng rồi.
Nơi lớn nhất của thành phố C chính là tòa nhà bách hóa, Mạt Mạt có tính tò mò, chủng loại cũng không ít, đi dạo một vòng cũng thấy chán không hay ho gì.
Rất nhanh đã đến buổi trưa, kinh doanh buôn bán cá nhân của thành phố C phát triển khá nhanh, các cửa hàng bán lẻ rất nhiều.
Đồ ăn ngon của thành phố C Mat Mạt nghĩ tới là ứa nước miếng, đến một sạp hàng ăn mì trước, sau đó tìm một tiệm lẩu, tiệm lẩu vào buổi trưa không phải là lúc đông khách nhất, Mạt Mạt vào tiệm cũng thấy chẳng có mấy người.
Mạt Mạt ngồi xuống, nhìn những thực khách khác một cái, được, không phải là người địa phương mà đều là người nơi khác tới.
Mạt Mạt và Thất Cân vừa mới ăn mì xong, nên cũng không đói lắm, nhưng ngửi mùi nước cốt lẩu nồng đậm nhịn không được mà gọi một chút.
Mạt Mạt là kẻ phàm ăn, vừa ăn đã thấy mùi mỡ bò, hiện giờ giết bò vẫn khá là hiếm, có thể làm ra được mỡ bò thì tiệm lẩu này cũng ra gì phết đấy.
Nước cốt lẩu đo đỏ khiến Mạt Mạt cực kì thèm ăn, nhưng quá cay, Mạt Mạt và Thất Cân thực sự không ăn được bao nhiêu.
Thừa kế nguyên tắc không lãng phí, Mạt Mạt đều gói đem về hết. Buổi chiêu Trang Trieu Dương trở ve nơi Ở, lòng lạnh lẽo cùng cực, vợ đem con đi chơi rồi, để anh ở nhà một mình.
Trang Triều Dương muốn lái xe đi tìm, nhưng ở nơi xa lạ, anh biết đi đâu tìm người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận