Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 720. Nghi hoặc 2

Chương 720. Nghi hoặc 2Chương 720. Nghi hoặc 2
Nghi hoặc 2
Mạt Mạt vừa ra khỏi cửa, người đàn ông vừa rồi liền đuổi theo: "Đồng chí, xin chào, tôi tên là Ngô Đào."
Mạt Mạt dừng bước: "Xin chào, tôi là Liên Mạt Mạt."
Ngô Đào cười tum tỉm: "À thì, lúc nãy cô hỏi thăm Bàng Linh nhà chúng tôi, không phải chỉ là cảm ơn đơn thuần đâu đúng không?"
Ngô Đào thấy Mạt Mạt nhíu mày, vội vàng nói: "Cô đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác đâu. Không phải là cô muốn biết tư liệu của Bàng Linh sao, tôi đưa cho cô nhé. Chắc là cháu trai của cô có ý với con bé Linh nhà chúng tôi chứ gì? Dự định khi nào sẽ đến cầu hôn thế?"
Tại sao Mạt Mạt lại có loại cảm giác Bàng Linh gả không được vậy? Chợt nghĩ đến hình tượng của Bàng Linh, ở thời đại này, muốn gả ra ngoài quả thực rất khó khăn.
Ngô Đào không ngừng chào bán Bàng Linh, làm việc tích cực, khả năng phá án giỏi, thân thủ cũng rất tốt, kể từ khi trở thành công an thì mỗi năm đều được danh hiệu xuất sắc!
Mạt Mạt nghe một hồi lâu: "Hết rồi sao?"
Ngô Đào thực sự muốn vả miệng mình mấy cái, tại sao mấy cái ưu điểm anh ta nói đều là chuyện mà đàn ông nên làm vậy, vội vàng nói: "Có, có, nấu cơm rất ngon, còn biết làm việc nhà nữa."
Ngô Đào nói không ngừng, rất nhanh Bàng Linh đã đi ra, kéo Ngô Đào trở về. Ngô Đào không có sức lực mạnh như Bàng Linh: "Này, đừng kéo tôi nữa mà, tôi còn chưa biết được tin tức của đối phương đâu đấy!"
Mạt Mạt kinh ngạc, họ Bàng à, vậy là người nhà của cô giáo Bàng sao? Hơn nữa tuổi tác lại ngang với Tôn Nhụy, cô còn tưởng rằng Bàng Linh cũng gần bằng tuổi cô nữa chứ?
An An ra khỏi trụ sở công an mới hoàn hồn: "Mẹ, có phải chúng ta tìm nhầm người không? Rõ ràng đây là một anh trai mà."
Mạt Mạt ho khan một tiếng: "An An, không phải anh trai, mà là chị gái."
An An nhìn thoáng qua ngực mẹ, lại nhìn thoáng qua dì Tề Hồng, suy nghĩ đến nữ công an vừa rồi: “Chính là anh trai."
Tề Hồng cười ha ha: "Tôi cũng thấy giống anh trai đấy, động tác vừa rồi lúc bắt tên móc túi quả thật quá ngầu."
Mạt Mạt hồi tưởng lại, quả thật rất ngầu.
Việc Mạt Mạt tìm được Bàng Linh là thu hoạch lớn nhất hôm nay, lúc trở lại khu nhà, Mạt Mạt và Tề Hồng tách ra. Cô dẫn An An đến nhà chị.
Đúng lúc đó Trang Triều Lộ đang ở nhà: "Tại sao giờ này mà em lại tới thế? Không phải đã nói là buổi tối sẽ tới à?"
Mat Mạt ngồi xuống: "Hôm nay em và Tề Hồng đi mua vải, có gã móc túi muốn ăn trộm ví của em, nhờ đó mà em tìm được cô gái có số hiệu kia rồi."
Trang Triều Lộ kéo tay Mạt Mạt: "Thật sao?"
Mạt Mạt kể lại chuyện đã xảy ra, cũng kể lại tình huống của Bàng Linh, Mạt Mạt nói xong, Trang Triều Lộ cau mày.
Mạt Mạt hỏi: "Chị, chị sao vậy? Em thấy Bàng Linh cũng không tệ lắm, tuy rằng có hơi nam tính một chút."
Trang Triều Lộ nói: "Không phải là chị không hài lòng với Bàng Linh, chỉ là chị đang nghi hoặc một chút."
Mạt Mạt: "Nghi hoặc gì ạ?"
Trang Triều Lộ nói: "Người nhà họ Bàng thì cơ bản chị đều biết hết, trong đời cháu của nhà họ Bàng chỉ có cháu trai, không có đứa cháu gái nào, tại sao lại xuất hiện một đứa cháu gái đây?"
Nét mặt Mạt Mạt rất phức tạp: "Có phải Bàng Linh quá giống con trai cho nên vẫn bị người ta coi là con trai không?"
Trang Triều Lộ chưa từng tiếp xúc với nhà họ Bàng, cười nói: "Có thể em nói đúng, là chị nghĩ nhiều rồi, nhưng mà chị không để ý đến hoàn cảnh gia đình Bàng Linh, chị muốn tự mình đi xem Bàng Linh thế nào."
Mạt Mạt sửng sốt: "Chị muốn tự mình xem thử à?”
"Đúng vậy, chị đi xem thử cô gái mà con trai chị nhìn trúng là người như thế nào. Yên tâm đi, chị sẽ không làm cô gái kia sợ đâu, chị chỉ đứng xa nhìn một chút thôi."
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ hưng phấn của chị gái, cô không tin là chỉ đứng xa nhìn một chút đâu.
Trang Triều Lộ kéo tay Mạt Mạt hỏi thăm, hỏi tất cả thông tin về Bàng Linh. Mạt Mạt nói hết những gì cô biết xong Trang Triều Lộ mới buông tha cho Mạt Mạt.
Mạt Mạt nhìn thoáng qua đồng hồ, bọn nhỏ sắp trở về rồi: "Chị, em về trước đây."
"Được rồi."
Mạt Mạt về đến nhà, vừa vào cửa, cô nhìn thấy máu trên mặt đất liền giật cả mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận