Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1544. -

Chương 1544. -Chương 1544. -
Triệu Hiên cũng tức giận, nghe Tâm Bảo nói, Triệu Hiên gọi điện thoại cho ông cụ, chị em dâu của Tề Hồng xin lỗi mới coi như xong chuyện, thế nhưng coi như là trở mặt rồi.
Mạt Mạt thấy sắc mặt Tề Hồng khó coi, đây là lại nghĩ tới, vội vàng chuyển chủ đề: "Vậy lúc tôi đi đưa chìa khoá cho cô, cô sang đây giúp tôi thông gió, đốt lửa, tránh cho đến lúc tôi về cái chăn cũng không thể đắp được."
Tề Hồng: "Được, phải rồi, cô mua vé xong chưa?"
Mạt Mạt: "Mua xong rồi, đi máy bay, trong ngày đã đến rồi."
Te Hồng nghe nói đến máy bay mà run lên: "Tôi vẫn chỉ quen ngồi tàu hoả, mặc dù tàu hoả không phải rất thuận tiện."
Mạt Mạt im lặng: "Nói cô lớn mật nhưng có đôi khi lá gan của cô thật sự là nhỏ, vậy mà lại sợ đi máy bay."
Tề Hồng không muốn nhớ lại trải nghiệm đi máy bay một chút nào, lại nói chuyện với Mạt Mạt thêm một lúc, đã hơn mười giờ, bụng: "Tôi đói rồi, về trước đi nấu cơm đây."
Mạt Mạt muốn giữ Tề Hồng lại, cô ấy xua tay: "Bây giờ tôi cũng không đi làm, tôi cũng không dám ăn chực nữa, đi đây."
Mat Mat không giữ Te Hồng nữa, đứng dậy, chị dâu Tôn đã ở nhà bếp chuẩn bị cơm trưa rồi.
"Trưa nay ăn gì thế chị dâu?"
Chị dâu Tôn nặn bột: "Trưa ăn sủi cảo nhé?"
Mạt Mạt đi vào, rửa tay: "Được, em giúp chị bọc."
Chị dâu Tôn vội vàng xua tay: "Không cần, chị tự làm được, một lát là xong."
Mạt Mạt vẫn rửa tay: "Bây giờ em cũng nghỉ rồi, để em giúp chị đi, hai người bọc nhanh hơn."
Mạt Mạt đã nói như vậy rồi, chị dâu Tôn cũng không đẩy Mạt Mạt ra ngoài nữa.
Hai người làm sủi cảo rất nhanh, thật ra lúc bình thường chị dâu Tôn không làm sủi cảo, bởi vì quá nhiều người, bọc một lần cần rất nhiều thời gian, hôm nay có thể bọc cũng là vì cả nhà Tề Hồng không đến ăn cơm.
Thật ra chị dâu Tôn không chỉ nói thầm một lần trong lòng, lúc mới bắt đầu cho rằng nhà sát vách có hơi mặt dày, chiếm hời, cho dù hai nhà có tốt đến đâu, cũng không thể cả nhà đều ăn ở đây được.
Nhưng sau này quen rồi, hai nhà là thật sự tốt đẹp, lại thấy nhà sát vách mua quần áo và quà cho mấy đứa Tùng Nhân, đều là đồ đắt, đổi thành tiền mặt cũng không ít tiền, hoàn toàn đủ với tiền cơm, cũng biết nhà sát vách là người tốt, không chiếm hời.
Huống chỉ chị dâu Tôn cũng không ngốc, dĩ nhiên nhìn ra ý tứ của Tùng Nhân với Tâm Bảo, lại nhìn ý tứ của hai nhà, chị dâu Tôn lại đối xử với Tâm Bảo và Tâm Bối có tâm hơn. Sui cao rất nhanh đã xong roi Mat Mạt đi ra ngoài trước.
Mấy đứa Tùng Nhân cũng đúng giờ từ nhà sát vách trở về, nếm thử sủi cảo, đợi chị dâu Tôn thu dọn nhà bếp xong, Mạt Mạt đã cầm một chiếc phong bì đợi chị dâu Tôn.
Mạt Mạt giao chiếc phong bì cho chị dâu Tôn: "Chị dâu, đây là tiền lương tháng này và tiền thưởng cuối năm, cả thảy 100 đồng."
Chị dâu Tôn kinh ngạc: "Trước đây mấy ngày vừa cho gạo và bột mì, sao lại còn cho tiền thưởng cuối năm nữa, nhanh cầm về đi, gạo và bột mì là đủ rồi."
Mạt Mạt cười: "Gạo với bột mì là gạo và bột mì, tiền thưởng là tiền thưởng, nửa năm này chị dâu có lòng đã giúp em được không ít việc, em đều nhìn thấy, đây là chị dâu xứng đáng nhận được."
Chị dâu Tôn nghe lời này, an tâm không ít, vừa rồi thật ra chị ấy thật sự sợ bị sa thải, chị ấy tiếc nhà chủ tốt như vậy, may mà không có ý sa thải.
Hiện tại chị dâu Tôn nghĩ tới 100 đồng, trong lòng chỉ có vui vẻ, năm nay có một cái Tết sung túc rồi.
Chị dâu Tôn cười miệng không khép lại được, lúc này mới yên tâm nhận tiền.
Mạt Mạt tiếp tục nói: "Chị dâu đi thu dọn hành lý một chút đi, lát nữa em lái xe đưa chị về, chờ sang năm lại quay lại."
Chị dâu Tôn vui vẻ đồng ý, cầm phong bì quay vê phong ngu.
Chị dâu Tôn thu dọn cũng nhanh, cũng không để cho Mạt Mạt đợi lâu.
Mấy đứa Tùng Nhân lại sang nhà Tề Hồng, Mạt Mạt trực tiếp khoá cổng.
Nhà chị dâu Tôn ở thôn lân cận thành phố Z, Mat Mạt lần đầu tiên tới, chị dâu Tôn chỉ đường, thôn làng không ít, điều kiện cũng không tệ, cũng không ít kiến trúc cổ xưa, xe đi vào trong thôn làng, Mạt Mạt hỏi: "Chị dâu đi bên nào?"
Chị dâu Tôn chỉ thẳng: "Đi thẳng đến đường giao thứ ba thì rẽ phải, nhà thứ ba là nhà tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận