Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1467. -

Chương 1467. -Chương 1467. -
Trang Triều Dương nói: "Người đáng tin, anh đã từng gặp rồi, vợ một liên trưởng của anh, nhà cũng ở gần đây, người được lắm."
Nghe thấy câu này, Mạt Mạt cũng yên tâm, Trang Triều Dương thông minh hơn cô nhiều, anh đã chấm thì người tuyệt đối không có vấn đề.
Hai vợ chồng có trò chuyện một lúc về các con thì cúp máy.
Ngày mai là chủ nhật, nhưng Trang Triều Dương không có ngày phép, anh có thể về cũng vì dẫn người về thôi.
Mạt Mạt cố tình thức dậy từ rất sớm, dọn dẹp sơ nhà cửa lại, nói thật thì cô trở thành bà chủ, đừng hòng được tan làm sớm, tan làm đúng giờ cũng chưa từng, ngày nào cũng trễ nửa tiếng đồng hồ, mặc dù thời đại này không có chuyện ngày nào cũng tăng ca, nhưng bà chủ nhất định phải chăm chỉ hơn nhân viên.
Cả tuần vừa qua, Mạt Mạt đi sớm về muộn, trong nhà có một chút bề bộn, Mạt Mạt là người thích sạch sẽ, nhưng thật sự không có thời gian dọn đẹp, trong nhà đều là trẻ con, đều là đám nhóc nghịch ngợm, có dọn dẹp cũng không thể dọn sạch được.
Mạt Mạt ném quần áo dơ vào trong cái thau lớn, đầy ụ cả lên, phương nam chính là có điểm này không tốt, thời tiết quá nóng, ngày nào cũng đổ mồ hôi, đổ mồ hôi cần phải thay quần áo, không giống với lúc ở phương bắc, hai ngày thay một lần cũng được.
Vì vậy mới tạo ra việc nhà Mạt Mạt trẻ con nhiều nên quần áo thay ra mỗi tuần cũng nhiều.
Nơi sạch sẽ nhất trong nhà chính là nhà vệ sinh và nhà bếp, bởi vì thường xuyên sử dụng, Mạt Mạt dù mệt mỏi cũng phải dọn dẹp.
Mạt Mạt dọn dẹp xong nhà cửa đã là bảy giờ rưỡi rồi, cho bọn trẻ ăn sáng xong đã hơn tám giờ.
Tuần này Tùng Nhân không đến bộ đội, ăn sáng xong liền chạy theo Dương Lâm, trong nhà chỉ còn lại mấy đứa nhỏ nhỏ thôi.
An An là người yên tĩnh, nhưng không chịu nổi Mễ Mễ lại là cô gái hoạt bát, một lúc sau, trong nhà chỉ còn lại một mình Mạt Mạt thôi.
Mạt Mạt đã lau cửa sổ và nền nhà phòng khách rồi, nhưng mà ngồi trên ghế sô pha thì không muốn nhúc nhích nữa, bận rộn cả tuần rồi, cô chỉ muốn đi ngủ một giấc.
Mạt Mạt dựa vào ghế sô pha, đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì Tiết Nhã bế con đến.
Mạt Mạt vội đứng dậy: "Chị dâu, chị ngôi đi."
Tiết Nhã nói: "Trông sắc mặt của em không được tốt lắm, rất mệt sao!"
Mạt Mạt nói: "Vẫn ổn, đợi thích nghi sẽ tốt hơn thôi, chị dâu đến tìm em có chuyện gì?"
Tiết Nhã thấy vẻ mặt mệt mỏi của Mạt Mạt, cô ấy cũng không vòng vo nữa: "Là thế này, thành tích học tập của đại song tiểu song nhà chị đứng bét, trong lòng chị rất nôn nóng, muốn tìm một giáo viên, nhưng bây giờ không có ai đồng ý dạy ở nhà, chị nghe Dương Lâm nói, Mễ Mễ và Thất Cân đều do An An dạy, em xem mỗi ngày bọn trẻ tan học, chỉ để đại song tiểu song qua đây làm bài tập, nhờ An An giúp đỡ giảng bài có được không?"
Mạt Mạt còn tưởng có chuyện gì: "Tất nhiên là được rồi, sau này đại song tiểu song có gì không biết cứ trực tiếp tìm An An hỏi, thằng bé An An có tính kiên nhẫn nhất, thành tích cũng không tệ, trẻ con dạy trẻ con, cũng dễ dàng hiểu bài."
Tiết Nhã thở phào nhẹ nhõm: "Làm phiền An An rồi."
Mạt Mạt: "Không làm phiền."
Giọng điệu của Tiết Nhã đầy ngưỡng mộ: "Chị thật sự rất thích mấy đứa con nhà em, thông minh, hiểu chuyện, chưa bao giờ để hai vợ chồng em phải lo lắng, không giống như nhà chị, làm chị vô cùng phiền lòng."
Mạt Mạt cảm thấy Tiết Nhã bây giờ thật sự quá có nhân khí rồi, cô cũng đã quên mất bộ dạng của Tiết Nhã lúc mới gặp, cô ấy không ở lại lâu, không muốn làm phiên Mạt Mạt nghỉ ngơi nên bế con đi về nhà.
Mạt Mạt ngáp ngắn ngáp dài, nhìn đồng hồ một cái, cũng không biết mấy giờ Trang Triều Dương mới trở về, bây giờ cô chỉ muốn leo lên giường ngủ một giấc. Mat Mat đúng là đã làm như vậy, cô khóa cửa lại, trực tiếp đi lên lầu ngủ, dù sao Trang Triều Dương cũng có chìa khóa mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận