Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1112. -

Chương 1112. -Chương 1112. -
Hiện tại ngay cả chị dâu Vương ở Dương Thành cũng có cửa hàng chuyên bán dưa muối, chồng của chị dâu Vương năm nay chuyện nghiệp rồi, ở lại cục công an của Dương Thành, cả nhà chị dâu Vương ở Dương Thành mua nhà, nghe nói mua hai nhà, làm thông nhau để ở.
Cuộc sống của chị dâu Vương phát đạt, bọn nhỏ cũng không chịu thua kém, mấy đứa bé học hành cũng không tệ, trở vê còn giúp mẹ làm việc, mặc dù Mạt Mạt không gặp chị dâu Vương, nhưng từ trong câu chữ của chị dâu Vương cũng có thể cảm giác được, chị dâu Vương càng sống càng trẻ, còn nói với Mạt Mạt, sống đến già thì học đến già, chị dâu Vương vẫn đang học tập.
Khoé miệng Mạt Mạt mang theo ý cười, cuộc sống của mọi người đều trải qua sự náo nhiệt, trong lòng Mạt Mạt cũng vui vẻ.
Mạt Mạt đi học, buổi trưa đến cửa hàng của Vương Bân, vẫn rất bận rộn, Vương Bân nhỏ hơn Trang Triều Dương hai tuổi, nhìn thấy Mạt Mạt: "Chị dâu, sao hôm nay chị lại rảnh rỗi mà tới đây?"
Mat Mạt: "Vợ cậu đâu? Sao không ở đây?"
Vương Bân: "Vợ em đi tuyển người rồi, chị nhìn xem, chỗ này của em thiếu người."
Mạt Mạt cười: "Tôi giới thiệu người cho cậu, là đàn em của tôi, làm việc lưu loát, người cũng rất tốt, cô ấy muốn làm thuê kiếm tiền, cậu thấy thế nào?" Vương Bân: "Chị dâu, chị giới thiệu đương nhiên không có vấn đề, em có thể mở được cửa hàng, may mà có anh Triều Dương."
"Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, cậu gặp người đang nói, nếu thấy không phù hợp thì cậu cứ nói nhé."
Vương Bân nói: "Được, em gặp người một chút, nếu như phù hợp em sẽ giữ lại."
Mạt Mạt nói khái quát tình hình, sau đó chào tạm biệt: "Được rồi, tôi về trước đi học đây, chờ đến tối em trai tôi sẽ dẫn người tới."
Vương Bân: "Chị dâu, để em tiễn chị."
Mạt Mạt xua tay: "Không cần, cậu quá bận rộn, nhanh dừng bước đi."
"ôi!"
Buổi chiều tan học, Mạt Mạt chờ Vân Kiến, trong lòng cậu ấy nắm chắc: "Chị, công việc có chỗ rồi ạ?"
Mạt Mạt gật đầu: "Ừm, là cửa hàng của Vương Bân, chính là chiến hữu của anh rể em, chị đã nói tình hình với cậu ấy rồi, em đi cứ coi như không biết cậu ấy, lát nữa em dẫn Đình Đình đến là được, chỉ là chị nói với Vương Bân rồi, nếu như không được, cậu ấy sẽ không giữ lại."
Vân Kiến: "Em biết rồi, cảm ơn chỉ. "
"Vậy chị vê trước đây, Thất Cân đang ở nhà chờ chị nữa."
Ngày hôm sau Mạt Mạt nghe Vân Kiến nói, Đình Đình được giữ lại trong cửa tiệm của Vương Bân, Đình Đình cũng không biết cái cửa hàng này Vân Kiến có quen biết, chỉ là Vân Kiến đi ngang qua biết đang tuyển người, cho nên mới về nói với cô ấy.
Buổi trưa và buổi tối Trịnh Đình Đình làm việc trong cửa hàng, chủ nhật thì làm việc cả ngày, tiền lương trong thời gian như vậy là mỗi tháng 25 đồng, buổi tối làm việc cũng không sợ, Vân Kiến về đón Đình Đình.
Nghỉ hè thì làm việc cả ngày, tiền lương 40 đồng, lương như này coi như là đã cao rồi.
Hai năm nay, hàng năm các đơn vị đều sẽ tăng lương, tiền lương năm nay của Trang Triều Dương tháng tư lại tăng, đã được 105 đồng rồi.
Tiền lương tăng cao vật giá cũng cao hơn một chút, thủ đô đang khống chế, cũng không tăng cao bao nhiêu, nhưng thu nhập của mọi người gia tăng là thật.
Sắp đến tháng bảy, lại đến cuối kỳ rồi, cuối kỳ là thời gian bận rộn nhất, mỗi ngày Mạt Mạt về nhà đều gặm sách, học kỳ trước đã rớt mất thành tích, học kỳ này phải đi lên.
Thời gian học tập căng thẳng kết thúc, rất nhanh đã tới cuối kỳ rồi, kết thúc hai ngày thi, tất cả mọi người đều giống như được phóng thích.
Mạt Mạt thu lại bút, đi cùng Bàng Linh xuống lầu, ra khỏi cửa chính, nhìn thấy người đang đợi dưới lầu, vui vẻ nói: "Anh trở về rồi hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận