Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 792. Tăng Giá 2

Chương 792. Tăng Giá 2Chương 792. Tăng Giá 2
An An hài lòng trở về nhà, dính lấy mẹ,"Mẹ ơi, cô nói, có một số sách là đồ cổ đó, tuần sau chúng ta đi mua đi, con phải tìm hiểu trước đã."
Mat Mat đồng ý,'Được, tuần sau mẹ đưa con đi."
An An thích đồ cổ, thích y học, sở thích rất tốt.
Mạt Mạt nhìn Tùng Nhân đọc truyện tranh mà học vẽ truyện tranh, im lặng, hình như Tùng Nhân ngoại trừ đánh nhau ra, chẳng có sở thích gì cả.
Trang Triều Dương đi làm một cái tủ nhỏ để An An dùng để cất giữ đồ sưu tập, Mạt Mạt gọi Tùng Nhân lại,"Con trai, con xem em trai thích đồ cổ coi là sở thích, con có sở thích nào không?"
Tùng Nhân đặt truyện tranh xuống,"Đương nhiên có ạ!"
Mat Mạt rất hiếu kì,"Sở thích gì!"
Tùng Nhân giơ truyện tranh lên,"Học võ công, mẹ ơi, sở thích này có phải rất ngầu không!"
Mạt Mạt chẳng thấy có chút ngầu nào cả, chỉ muốn khóc, rút quyển truyện tranh trong tay Tùng Nhân ra,"Võ công đừng có hòng, đều là lừa người cả."
Ánh mắt Tùng Nhân đuổi theo truyện tranh,"Nếu võ công không tính, mẹ ơi, con thích súng.”
Mat Mat trầm mặc một lúc,"Ngoại trừ súng, còn có cái khác không?”
Tùng Nhân xòe tay ra,'Hết rồi!" An An giơ tay "Me ơi, anh còn có sở thích, anh ay thích ăn."
Mat Mạt,'..."
Tùng Nhân hoàn toàn không cảm thấy sở thích của cậu bé có gì không tob Thang nhãi kia, em không hiểu, ăn là gốc của con người."
Mạt Mạt phì cười, cái thằng ranh Tùng Nhân này, còn viện dẫn điển cố nữa.
Mạt Mạt nhìn thời gian, xách giỏ đi tới tiệm thực phẩm phụ, trong tiệm thực phẩm phụ có thể nhìn thấy có làn nông dân bán trứng gà.
Mạt Mạt đến muộn rồi, sọt của bác nông dân đều hết sạch cả.
Mạt Mạt chỉ đành tới tiệm thực phẩm phụ mua ít thịt và đậu phụ.
Buổi tối ăn hoành thánh, ăn hết sạch hai bát lớn hoành thánh nóng hổi.
Buổi tối Mạt Mạt nằm trên giường, nhìn Trang Triều Dương tìm đồ, Mạt Mạt bỗng chốc nhớ ra cô phải tặng quà cho Trang Triều Dương, vội vã nhảy xuống giường,'Anh tìm gì đó?"
Trang Triều Dương nhìn dáng vẻ căng thẳng của Mat Mạt,"Đồng chí Mat Mạt, quà tối qua anh nhìn thấy rồi, anh tìm sổ của nhà mình, chúng ta đi rồi, còn có quà chưa trả col
Mạt Mạt cảm thấy vô vị, cô còn muốn đợi lúc Trang Triều Dương đi thì tặng quà cơ, kết quả hay rồi, người ta đã nhìn thấy từ lâu." Mat Mat từ ngăn kéo dưới cùng lấy ra quyển sổ,"Ở đây này!"
Trang Triều Dương ngồi trước bàn, lấy bút máy ra vẽ vời,'Lần trước anh nhận được điện thoại của Thiết Trụ mới nhớ ra đó!"
Trang Triều Dương vừa nhắc tới Thiết Trụ, Mạt Mạt liền nhớ ra Triệu Đại Mỹ, lần trước trở về quân khu mới, Triệu Đại Mỹ còn chưa sinh, Mạt Mạt để lại quà trước, giờ chắc em bé đã ra đời rồi nhỉ, đáng tiếc nhất thời không gặp được.
Trang Triều Dương tính tính toán toán,'Vợ ơi, chúng ta vẫn còn ba mươi quà chưa trả, anh định cho Thanh Bách đổi đem về, lúc có quà, để anh ấy giúp chúng ta chia."
Mat Mạt nói,'Được, ngày mai anh nghỉ ngơi, anh đi đổi đi, viết hết danh sách vào."
Trang Triều Dương gật đầu,"Được."
Mạt Mạt nói,'Hai năm nay tiền quà tặng cao hơn so với những năm trước một ít, chúng ta có nên đổi nhiều một chút gửi về không."
Trang Triều Dương không phụ trách chuyện quà tặng, quả thực không chú ý đến,"Tiền quà tặng tăng rồi hả?"
Mat Mat gật đầu,'Đúng vậy, tăng rồi, trước đây quan hệ bình thường là một đồng, giờ đã hai đồng rồi, tăng gấp đôi đó, em thấy chúng ta vẫn nên đổi nhiều một chút gửi về đi!"
Trang Triều Dương gật đầu,"Thế thì nghe lời em, ngày mai anh đi đổi nhiêu một chút gửi vê."
Mạt Mạt đợi Trang Triều Dương chép xong, lấy hộp đồng hồ ra,'"Đồng hồ của anh cũng nên nghỉ hưu rồi, đây là quà tặng anh."
Lúc Mạt Mạt chọn, cố ý chọn cái gần tương tự với cái mình đang đeo, Trang Triều Dương đeo lên, Mạt Mạt giơ tay ra, hai cái đồng hồ khá là hợp nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận