Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 618. Ai 2

Chuong 618. Ai 2Chuong 618. Ai 2
Ai 2
Mat Mạt mua hai cân, Tùng Nhân ngang đầu, ý là chừng đó không đủ.
Mạt Mạt kéo tay Tùng Nhân: "Chờ lúc trở vê quân khu rồi lại đến mua tiếp."
"bạ."
Mạt Mạt không có gì cần mua hết, lần trước cô đã mua đủ rồi, cô kéo tay Tùng Nhân trở về, vừa ra khỏi cửa hàng bách hóa liền nhìn thấy Tôn Tiểu Mi và Hứa Thành. Không biết hai người nói chuyện gì mà cảm xúc của Hứa Thành có vẻ hơi kích động, Hứa Thành đột nhiên la lên: "Sao em có thể kết hôn chứ?"
Tôn Tiểu Mi cười lạnh: "Nực cười, anh đã có thể tái hôn, vì sao tôi không thể kết hôn được? Tránh ra, tôi còn phải đi làm."
Hứa Thành muốn bắt Tôn Tiểu Mi lại, Tôn Tiểu Mi đá Hứa Thành một cước, cảnh cáo: "Nếu anh còn dám động tay động chân, tôi liền gọi người tới. Khó khăn lắm anh mới tìm được việc làm, nếu không muốn bị mất việc thì thành thật một chút cho tôi."
Hứa Thành không cam lòng rời đi, Tôn Tiểu Mi nhìn thấy Mạt Mạt: "Không phải cô mới quay về mấy ngày trước sao?"
"Thanh Nghĩa sắp kết hôn, tôi trở về để tham gia hôn lễ. Tại sao Hứa Thành lại ở Dương Thành?"
Tôn Tiểu Mi: "Anh ta không cam tâm thôi, không chịu ve quê, khăng khăng ở lại Dương Thành."
"Anh ta đến quấy rối cô à?"
Tôn Tiểu Mi: "Hôm nay là lần đầu tiên, để tôi trở về nói với gia đình tôi một tiếng, cảnh cáo anh ta, nhất định Hứa Thành sẽ không dám trở lại nữa đâu."
"Trong lòng cô nắm chắc là được, cô đi làm đi, tôi về nhà đây."
"Được rồi."
Mạt Mạt về đến nhà, Vân Bình và Vân Kiến đã ngủ dậy. Bọn nhỏ muốn đi hái nho, Mạt Mạt cũng rảnh rỗi nên dẫn bọn nhỏ đi hái nho.
Buổi tối cả nhà ăn cơm xong, bởi vì Mộng Nhiễm không mời người nhà mẹ đẻ nên hôn lễ càng dễ tổ chức hơn, sắp xếp ở quán ăn quốc doanh, mời một ít họ hàng bạn bè là được.
Thời đại này không được phép mặc váy cưới, kết hôn cũng chỉ mặc trang phục Lenin, quần áo của Mộng Nhiễm là do chính tay cô ấy làm xong từ trước đó.
Hôn lễ vẫn đơn giản không có gì thú vị như trước, đọc giấy chứng nhận kết hôn, nói vài câu cảm nhận thì hôn lễ cũng coi như xong, ăn cơm xong, kính rượu, tiễn người thân và bạn bè đi, hôn lễ của Thanh Nghĩa đã kết thúc.
Mạt Mạt lại ở lại một ngày, ngày hôm sau chuẩn bị trở về.
Triệu Tuệ khó khăn lắm mới về nhà mẹ đẻ một chuyến, dự định ở lại vài ngày nên không về cùng may người Mat Mạt. Ve phân Thanh Nghĩa, cậu xin nghỉ mười ngày, đã lâu không về nhà nên ở nhà với ba mẹ.
Buổi trưa hôm sau Mạt Mạt về đến quân khu, buổi trưa nấu cơm xong, Trang Triều Dương và Miêu Niệm cùng nhau trở về: "Cậu út, cậu trở về từ khi nào vậy?”
Miêu Niệm: "Cậu mới về chiều hôm qua."
Vân Bình đã nửa năm rồi không gặp cha mình, lập tức nhào vào trong ngực cha: "Cha ơi."
Miêu Niệm ôm đứa con trai út: "Nhớ cha không?”
Vân Bình gật đầu: "Dạ nhớ."
Miêu Niệm nhìn hai đứa nhỏ cao lớn, nói lời cảm ơn: "Nửa năm nay hai vợ chồng các cháu đã vất vả rồi."
Mat Mat cười: "Không vất vả đâu ạ, Vân Kiến và Vân Bình giúp đỡ cháu rất nhiều đấy!"
Trang Triều Dương rửa tay xong bước ra: "Đừng đứng nói chuyện nữa, đều ngồi xuống đi, vừa ăn vừa nói chuyện cũng được."
Miêu Niệm rửa tay: "Cậu nghe Triều Dương nói, Thanh Nghĩa đã kết hôn rồi."
"Dạ, vừa mới kết hôn, vài ngày nữa sẽ quay về."
Miêu Niệm cười: "Thằng tư đã kết hôn rồi, chắc là Thanh Nhân cũng gấp gáp lắm."
Mạt Mạt: "Nó có gấp gáp cũng vô dụng thôi."
Miêu Niệm nghĩ đến ông cụ Lưu, cực kỳ thông cảm với đứa cháu trai của mình.
Miêu Niệm trở về, hai anh em Vân Kiến muốn vê nhà ở, buổi chiêu Mạt Mạt giúp hai anh em thu dọn đồ đạc. Thu thập xong mới biết thật sự đúng là không ít, hai túi xách thật lớn.
Cái này còn chưa tính đến mấy thứ để lại nhà Mạt Mạt, nếu dọn hết tất cả đồ đạc mang đi, có thể phải đến bốn túi lớn. Buổi tối Miêu Niệm mới đến xách đồ đi, Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ đi quét dọn vệ sinh trước.
Lúc sắp tới nhà, cô thấy trước cửa nhà cậu út có hai người phụ nữ đang đứng đó, Mạt Mạt hỏi Vân Kiến: "Hình như là tìm cậu út, em có biết bọn họ không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận