Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1426.Xieng xích 2

Chương 1426.Xieng xích 2Chương 1426.Xieng xích 2
Tiết Nhã thấy chiếc váy trong tay Mạt Mạt, hiểu ra vì sao cô sang đây: "Mat Mạt, em tìm chị là có chuyện hả!"
Mạt Mạt đưa váy cho Tiết Nhã: "Chị dâu, chúng ta không phải người ngoài, em cũng nói thật."
"Em nói đi."
"Đây là váy của Mễ Mễ, chị dâu nhìn chiếc váy này là dùng kéo để làm rách, ngày hôm đó Mễ Mễ chỉ ghé qua nhà chị dâu.”
Mạt Mạt nói như này là đủ rồi, Tiết Nhã có thể hiểu rõ.
Ngón tay Tiết Nhã run lên,'Ý của em là Đại Song, Tiểu Song?"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, chị dâu vẫn luôn không ở nhà, em cũng không có cơ hội nói cho chị biết, những ngày này..."
Mạt Mạt kể lại thái độ của Đại Song và Tiểu Song đối với Mễ Mễ trong những ngày này, Tiết Nhã có chút không thể nào tiếp nhận được, ở trước mặt cô ấy Đại Song và Tiểu Song vẫn là những đứa trẻ ngoan như vậy.
Nhưng Liên Mạt Mạt này sẽ không nói dối, Tiết Nhã lại nghĩ tới lúc con trai đi thăm cô ấy có nói qua bảo cô ấy về thì chú ý Đại Song và Tiểu Song nhiều hơn chút, trong lòng có cảm giác rất khó chịu, hai đứa bé không được giáo dục tốt, là trách nhiệm của cô ay.
Tiết Nhã cười có chút gượng gạo: "Chị sẽ giáo dục hai đứa nó thật tốt, Mạt Mạt, cái váy này bao nhiêu tiền, chị bồi thường cho em."
Mạt Mạt xua tay: "Chị dâu không cần bồi thường, hôm nay em đến không có ý tứ gì khác, chị cũng đừng suy nghĩ nhiều, em chỉ là nghĩ cho sự trưởng thành của hai đứa bé."
Tiết Nhã: "Chị biết, em không coi chị là người ngoài nên mới nói những điều này, chị dâu đều hiểu."
Mạt Mạt cười: "Vậy được rồi, em không làm lỡ thời gian của chị nữa, em đi về trước."
Tiết Nhã: "Chị tiễn em."
Mạt Mạt vội vàng từ chối, mở cửa tự mình đi ra, ra khỏi cửa lớn nhìn thấy Đại Song và Tiểu Song tan học trở về, nhẹ gật đầu.
Nhưng hai đứa bé nhìn thấy chiếc váy trong tay Mạt Mạt, lập tức trợn mắt nhìn.
Chờ đến sau bữa cơm tối, Dương Lâm dẫn theo Đại Song Tiểu Song tới nói xin lỗi, hai đứa bé mắt đỏ ngầu.
Bây giờ Mễ Mễ mới biết được chuyện gì đã xảy ra, mím môi, Mễ Mễ không vui vẻ, váy là món quà mẹ nuôi mua cho, nhưng tất cả mọi người đều đang nhìn cô bé, Mễ Mễ có không vui, cũng phải tha thứ.
Nhưng Mễ Mễ cũng hiểu rõ, cô bé và hai đứa trẻ nhà sát vách không thành bạn bè được rồi.
Thứ hai Mat Mat không đi tiễn lên máy bay Trang Triêu Dương đi tiễn.
Buổi tối Mạt Mạt về nhà, Trang Triều Dương cũng ở nhà: "Ai, sao anh lại ở nhà? Không phải nói tiễn máy bay xong thì phải quay về quân đồn sao?"
Trang Triều Dương: "Xế chiều hôm nay công an tới tìm anh hỏi thăm một số chuyện, anh thấy thời gian không còn sớm nữa, nên dứt khoát ở nhà một đêm."
Mạt Mạt ngồi xuống,"Chuyện của Hướng Hoa à?"
Trang Triều Dương gật đầu: "Bên trên rất coi trọng chuyện của Hướng Hoa, anh đoán là có người đã điều tra qua Hướng Hoa rồi, biết sự đặc biệt của Hướng Hoa."
Mạt Mạt: "Trước kia Hướng Hoa được có ít người che giấu, bây giờ thì giấu không được nữa rồi, đáng tiếc người đã chết, hiện tại Phạm Đông phải thừa nhận Hướng Hoa nên tiếp nhận hậu quả, Phạm Đông nhất định không nghĩ tới, thông tin mà anh ta biết được từ miệng Hướng Hoa lại trở thành xiêng xích của anh ta."
Trang Triều Dương: "Bây giờ mặc kệ Hướng Hoa có phải bị Phạm Đông cầm tù hay không, Phạm Đông cũng đừng nghĩ đến việc ra ngoài, phải rồi, nói không chừng Chu Tiếu sẽ có chút phiên phức, năm đó Chu Tiếu là vợ Hướng Hoa, nói không chừng Phạm Đông chó cùng rứt giậu phải kéo theo mấy người xuống, Chu Tiếu chính là chọn lựa đầu tiên rồi."
Mạt Mạt hơi hồi hộp một chút: "Thật sự là có khả năng, nhưng bây giờ ông cụ Chu vẫn còn, Chu Tiểu sẽ không có chuyện gì đâu!”
Trang Triều Dương trầm tư một chút: "Chỉ cần Chu Tiếu cắn chặt răng cái gì cũng không biết, thì sẽ không sao."
Mat Mat đột nhiên nói "Phạm Đông ngoại trừ Chu Tiếu, nhất định còn sẽ cắn nhà họ Kỳ nữa, nhà họ Kỳ cũng bẫy anh ta không ít!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận