Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 594. Nhớ thương 2

Chương 594. Nhớ thương 2Chương 594. Nhớ thương 2
Mạt Mạt xem xét, u, đây là tức giận, Mạt Mạt gọi với theo,"Tùng Nhân, tới chỗ mẹ nào."
Tùng Nhân kêu a a, vươn người về phía phòng ngủ, ở trong ngực Trang Triều Dương vung tay múa chân, Trang Triều Dương không có cách nào khác, chỉ có thể ôm Tùng Nhân trở về.
Mạt Mạt ôm lấy Tùng Nhân, hôn Trang Triều Dương một cái,'Được rồi, lúc này có thể nói chưa?"
Trang Triều Dương nhướng lông mày, ý cười làm sao cũng giấu không được,'Hai ngày nữa sẽ được nghỉ ngơi ba ngày, ý của anh và cậu út, chúng ta về Dương Thành ở hai ngày, em thấy thế nào?"
Mat Mat kích động muốn chết,'Đương nhiên là được."
Trang Triêu Dương nằm ở trên giường,"Còn có một chuyện muốn nói với em, có người muốn làm mối cho Thanh Nhân, tìm tới chỗ anh, anh từ chối, em xem Thành Nhân và Lưu Miểu đã quen nhau được nửa năm, sang năm Lưu Miểu sẽ thành niên, có phải nên quyết định hôn sự rồi không?"
Mạt Mạt cau may"Y của anh là có rất nhiều người coi trọng Thanh Nhân hả?"
Trang Triều Dương từ trong ngực Mạt Mạt ôm lấy Tùng Nhân, để Tùng Nhân ngồi ở trên bụng anh, gật đầu nói: "Ừm, Thanh Nhân là cháu ngoại cua ông ngoại, lại ở pháo đoàn, về sau tiên đồ sẽ không tệ, hiện tại nó đã trưởng thành, ở trong đoàn cũng là hàng đầu, rất nhiều người đang nghe ngóng đó, lão đoàn trưởng khi xưa của anh lúc nói chuyện phiếm với anh còn nói về Thanh Nhân nữa đó! Thằng nhóc kia là người hiếm có đấy!"
Mạt Mạt hỏi,'Không có ai đi trực tiếp tìm Thanh Nhân đó chứ?"
"Cái đó thì không có, nhưng đoàn bọn anh, giống như thị sát, hôm nay người này đến, ngày mai người kia đến, Đổng Hàng gần đây phát điên luôn rồi, bảo nah mau chóng giải quyết chuyện của Thanh Nhân."
Mạt Mat có thể tưởng tượng được dáng vẻ Đổng Hàng nổi đinê,"Thật ra em cũng muốn cho bọn họ đính hôn, nhưng Lưu Miểu không đồng ý mà!"
Trang Triều Dương xem thường em vợ thứ hai,"Tiêu rồi, ngay cả chuyện này cũng không làm được, anh nói cho em biết, hai người chỉ là người yêu, không đính hôn, bọn họ sẽ không bỏ qua, nếu là người có tâm tư bất chính, làm chuyện gì xấu, cô gái ngốc Lưu Miểu kia nhất định không giải quyết được đâu."
Mạt Mạt hu một tiếng,"Em trai em cũng không phải người ăn chay."
Trang Triều Dương nâng Tùng Nhân lên cao, cười,'Anh biết thằng nhóc kia thông minh, nó thông minh nhưng Lưu Miểu ngốc, ra tay từ trên người Lưu Miểu, Thanh Nhân dù có khôn khéo thì làm được cái gì?”
Trang Triều Dương nói đúng, Mạt Mạt lên giường, năm ở bên người Trang Trieu Duong"Xem ra lần này trở về phải đánh tiếng với người trong nhà thôi, lần này trở về nói với Thanh Nhân một chút, tranh thủ định chuyện hôn nhân, anh không biết đâu, Lưu Miểu căn bản không dám nói chuyện con bé đã có người yêu với người nhà, sầu não ghê."
Trang Triều Dương buông Tùng Nhân xuống, Tùng Nhân không chịu, nâng cao cao, đang nâng vui cơ mà, làm sao lại không nâng nữa chứfA al"
Trang Triều Dương nghiến răng,'Con cũng biết chơi quá ha."
Mạt Mạt trợn trắng mắt,"Còn không phải do anh tập."
Trang Triều Dương xụ mặt, trừng mắt nhìn Tùng Nhân, nghĩa chính ngôn từ nói: "Anh là người cha nghiêm khắc."
Mat Mat Ha hat!"
Trang Triều Dương"...
Tháng chín ngày rất dài, không đến 4:30, mặt trời đã treo ở trên bầu trời, Mạt Mạt kéo cao chăn mền, chặn ánh nắng, xoay người ngủ tiếp.
Trang Triều Dương đã tỉnh, cưng chiều nhìn cô vợ vùi mình vào trong chăn, cẩn thận xuống giường, chờ làm xong điểm tâm, thấy vợ và Tùng Nhân còn đang ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa lại, ăn xong điểm tâm xong đi bộ đội.
Hôm qua Tùng Nhân ăn ở, một mực chơi đến nửa đêm mười giờ mới ngủ, lúc Mạt Mạt tỉnh lại đã sáu giờ rưỡi, nghiêng đâu nhìn Tùng Nhân, vui vẻ, Tùng Nhân vậy mà lại nghiêng người ngủ, miệng nhỏ khẽ nhếch, bộ ngực nhỏ phập phồng, đặc biệt đáng yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận