Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 673. Thì ra là thế 1

Chương 673. Thì ra là thế 1Chương 673. Thì ra là thế 1
Thì ra là thế 1
Hạ Ngôn nhìn thấy Trang Triều Lộ liền kích động bước tới: "Triều Lộ, thật sự là cô rồi, cô về rồi à, về từ khi nào vậy?”
Trang Triều Lộ ngẩn ra một lúc mới nhớ tới người phụ nữ trước mắt là ai, một người bạn của cô ấy mười năm trước, chính xác mà nói thì đã từng gọi là bạn, trong hoạn nạn thấy chân tình quả nhiên không sai, người phụ nữ trước mắt này năm đó thấy nhà cô xảy ra chuyện liền không xuất hiện nữa, bây giờ nhiệt tình như vậy cho ai xem đây?
Sắc mặt Trang Triều Lộ lạnh lùng: "Tôi không biết cô, cô chặn đường tôi rồi."
Hạ Ngôn buồn bã nhìn Trang Triều Lộ: "Không phải là năm đó tôi không muốn gặp cô đâu, tôi cũng có nỗi khổ của mình mà."
Trang Triều Lộ cười lạnh: "Chuyện năm đó thì tôi không đề cập tôi, nhưng sau đó khi Tô Nhị nhà tôi gặp nạn, người nhà cô còn giẫm chân lên chúng tôi thêm nữa, cô cho rằng tôi đi rồi thì cái gì cũng không biết sao? Hạ Ngôn, bây giờ cô đến chỗ tôi nói chuyện bạn bè, cô không cảm thấy buồn cười sao hả?"
Hạ Ngôn á khẩu không nói nên lời, chỉ có thể nhìn Trang Triều Lộ rời đi. Tôn Nhụy thở ra một hơi, nhưng nhìn thấy Mạt Mạt quay đầu lại nhìn cô ta một cái, trái tìm Tôn Nhụy lại vọt lên thẳng cổ họng. Tôn Nhụy căn đầu lưỡi, không ngờ me cô ta lại biết Trang Triều Lộ, Tôn Nhụy giả vờ như không quen biết hỏi: "Mẹ, vừa rồi người nọ là ai ạ?"
Hạ Ngôn cắn môi, thương cảm nói: "Là một người bạn thật lâu trước kia của mẹ, lúc trước quan hệ của mẹ với cô ấy tốt lắm, suýt chút nữa đã đặt trước nhận làm thông gia từ bé rồi. Nếu không phải là ông nội con cứ khăng khăng đem con đi thì nói không chừng chuyện hôn sự của con cũng đã định trước rồi, cũng không xuất hiện mấy chuyện sau này nữa."
Sau lưng Tôn Nhụy toát đầy mồ hôi lạnh, may mắn là không định hôn sự trước. Chứ nếu không thì hóa ra cô ta phải gả cho cháu trai của mình à? Cô là chỉ là người thay thế mà thôi, nghĩ đến thay thế, Tôn Nhụy liền mím môi. Năm đó xảy ra lũ lụt, người trong thôn gần như đã chết hết cả rồi, chính tận mắt cô ta nhìn thấy nguyên chủ chìm vào trong nước, nhất định là không sống nổi.
Năm đó cô ta vì tránh Liên Mạt Mạt nên suốt đêm trốn ra khỏi thành, vẫn cứ men theo đường ray mà đi, cuối cùng bị ngất xiu rồi được một cô gái tâm tuổi cô ta cứu về. Cô ấy mang cô ta về nhà cùng sống với nhau trong một thời gian rất lâu, cô gái kia mới chính là Phạm Linh thật sự.
Lũ lụt tràn về, thời gian gấp gáp, chỉ kịp lấy hộ khẩu và một vài thứ quan trọng. Cũng chính những thứ này mới giúp cô ta được lợi.
Hạ Ngôn đẩy con gái mình: "Con nghĩ cái gì mà thất thần vậy?" Tôn Nhụy giật mình: "Con không nghĩ gì hệt, mẹ, con đói bụng."
Người mà Hạ Ngôn cảm thấy có lỗi nhất chính là con gái mình, bà ta kéo tay con gái: "Chúng ta tìm chỗ nào ngồi đi."
Tôn Nhụy gật đầu: "Dạ."
Mạt Mạt quay đầu nhìn lại lần thứ hai khiến cho Trang Triều Lộ chú ý: "Mạt Mạt, em nhìn cái gì vậy?"
Vừa rồi toàn bộ sự chú ý của Trang Triều Lộ vẫn luôn ở trên người Hạ Ngôn, không chú ý tới Tôn Nhụy, Mạt Mạt nói: "Vừa rồi người đứng phía sau người phụ nữ kia chính là Tôn Nhụy."
Trang Triều Lộ nhíu mày: "Có nhìn lầm không?"
Mạt Mạt gật đầu: "Không nhìn lầm đâu, thật sự là Tôn Nhụy, mặc dù dáng vẻ bên ngoài có thay đổi một chút nhưng em sẽ không nhận sai người."
Trang Triều Dương tiếp lời: "Đúng là Tôn Nhụy."
Trang Triều Lộ sửng sốt: "Tại sao Tôn Nhụy lại ở cùng một chỗ với Hạ Ngôn được chứ?"
Mạt Mạt cũng rất muốn biết, đã nhiều năm không gặp, Tôn Nhụy đã thay đổi rất nhiều, bộ dáng giơ tay nhấc chân đều lộ vẻ giống như tiểu thư nhà giàu, lúc nãy suýt chút nữa cô đã không nhận ra.
Trang Triều Lộ bước nhanh hơn một chút: "Để lát nữa chị về hỏi thăm một chút là biết thôi mà."
Mạt Mạt gật đầu: "Dạ."
Về đến nhà, Trang Triêu Lộ liền đi ra ngoài, một tiếng sau trở vê, ngôi bên cạnh Mat Mạt: "Chị đã hỏi thăm rõ ràng rồi."
Mạt Mạt thán phục hiệu suất của Triều Lộ quá cao, mới mất có một tiếng mà đã hỏi được rồi.
Trang Triều Lộ uống một ngụm nước: "Bọn trẻ đâu rồi?"
Mạt Mạt nói: "Triều Dương dẫn mấy đứa đi tới công viên nhỏ phía trước rồi, chị, rốt cuộc chuyện của Tôn Nhụy là như thế nào vậy?"
Trang Triều Lộ nói: "Trước tiên khoan nói về chuyện của Tôn Nhụy đã, chị sợ em nghe không hiểu, chúng ta nói về chuyện Hạ Ngôn trước đi, chính là chuyện của nhà họ Phạm đấy."
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận