Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1488. -

Chương 1488. -Chương 1488. -
Khoé miệng Mạt Mạt giật một cái, đàn ông mà ghen ghét, thật sự là ngạt chết người: "Chuyện này nếu đổi lại là người có lòng dạ nhỏ mọn, hai vợ chồng nhất định có khoảng cách, đàn ông các anh sao miệng lưỡi còn dài hơn so với phụ nữ vậy?"
Trang Triều Dương: "Bọn họ lưỡi dài, chứ không phải anh, đều là một vài người ghen ghét thèm muốn anh."
Những điều Trang Triều Dương nói ngược lại là sự thật, ai cũng biết, vợ anh có dáng dấp đẹp, gia thế tốt, năng lực cao, đừng tưởng rằng chỉ có phụ nữ so với chồng, đàn ông so với vợ mới là nghiêm trọng nhất, mùi ghen ghét toả ra có thể chua chết người khác.
Trang Triều Dương mỗi lần nghe vậy đều sẽ ăn nhiều hơn hai bát cơm, trong lòng còn đắc ý, trong lòng vô cùng đắc ý, đắc ý khỏi phải bàn, đây là dùng sự thực chứng minh, ánh mắt của anh tốt!
Hai vợ chồng nói chuyện một ngày, đa phần đều là nói chuyện phiếm, lúc nói đến bọn nhỏ chiếm một phần rất lớn, sau đó chuẩn bị ngủ, trước khi ngủ thì vận động, lăn qua lăn lại đến nửa đêm.
Trang Triều Dương vẫn hiểu phải tiết chế, nếu không người đàn ông thời gian dài phòng không gối chiếc, nhiệt huyết thật sự là đòi mạng.
Hôm sau trời vừa sáng, Mạt Mạt đi làm, Tề Hồng thì đến thành phố Z xem nhà cửa, đoán chừng là Triệu Hiên đã tiết lộ căn nguyên cho Te Hồng.
Trang Triều Dương và Triệu Hiên đi rồi, Tùng Nhân ngược lại là quay trở vê.
Buổi tối tan việc, Mạt Mạt nhìn thấy con trai trưởng: "Đen, cũng gây, hôm nay sẽ bồi dưỡng thật tốt cho con."
Tùng Nhân đen mặt lại: "Mẹ, con gây chỗ nào, rõ ràng là mập, con đã tăng thêm 5 cân rồi!"
Mat Mat nghi ngờ: "Thật sao? Sao mẹ nhìn chỉ thấy gầy."
Được rồi, đây là người làm mẹ, con cái ra ngoài mấy ngày không nhìn thấy, nhất định cho rằng con gầy, ảnh hưởng tâm lý chiếm nguyên nhân rất lớn.
Mạt Mạt chuẩn bị bảo chị dâu Tôn nấu thêm nhiều món ngon hơn, sau đó lại gần Tùng Nhân, trái xoa phải bóp: "Cả người là cơ bắp, xem ra không phí công huấn luyện."
Tùng Nhân nhìn quanh: "Không phải cả nhà dì Tề đã tới sao ạ? Con đã về cả nửa ngày rồi, cũng không thấy người."
Mạt Mạt: "Ra ngoài đi dạo rồi, lát nữa sẽ trở về."
Tùng Nhân nhớ đến Tâm Bảo: "Cũng không biết con bé Tâm Bảo này trưởng thành thế nào rồi, mỗi lần viết thư hỏi nó, nó cũng không nói cho con."
Mạt Mạt mới nhớ ra, Tùng Nhân và Tâm Bảo là bạn bè qua thư từ, hai đứa nhỏ này tình cảm không tệ, thường xuyên thư từ qua lại, Mạt Mạt hỏi: "Con nghĩ tới Tâm Bảo trưởng thành sẽ như thế nào chưa?”
Tùng Nhân liếc mắt nhìn mẹ, cảm thấy mẹ hỏi một vấn đề thật ngốc: "Giả trai thôi, còn có thể là như thế nào, lúc còn bé cũng không phải chưa từng thấy qua, con chỉ hy vọng lớn lên đừng cao lớn thô kệch là tốt rồi."
Mat Mạt: "...
Cho nên, Tùng Nhân vẫn luôn coi Tâm Bảo là anh em đúng không!
Mạt Mạt nổi lên ý xấu, con trai có hỏi thế nào, cô cũng không nói.
Te Hồng cơm chín rồi mới trở về, thấy tất cả mọi người đều đang chờ, Te Hồng giải thích: "Lên nhâm xe buýt, đi thêm một vòng lớn."
Mạt Mạt: "Mau đi rửa tay đi, nhất định đã đói rồi!"
Te Hồng thật sự đói bụng, cái bụng vẫn luôn réo ầm ï, hôm nay đi thật nhiều nơi, hao tốn sức lực.
Bên này Mat Mạt đã xới cơm cho Te Hồng và bọn nhỏ xong, Tề Hồng đã vào bàn rồi, Tùng Nhân gọi một tiếng kỳ lạ: "Tâm Bảo?"
Tâm Bảo cau mày, ông anh sao vậy, sao lại có đáng vẻ kinh hãi như vậy?"Không nhận ra à?"
Tùng Nhân nuốt nước miếng, thật sự không quen, bởi vì vượt quá sức tưởng tượng của cậu, trước mắt là một cô em gái mềm mại, làm sao có thể là đứa nhóc giả trai đánh nhau ngày trước chứ?
Tề Hồng nhìn Tùng Nhân: "Tùng Nhân đã thành trẻ ranh to xác rồi, nhìn vóc dáng này, đã thành trẻ ranh to xác rồi."
Mạt Mạt cũng phát hiện, Tùng Nhân rất nhanh, chắc là thuộc về kiểu trưởng thành sớm, lớn thêm mấy năm nữa, chiều cao đã sắp bắt kịp Trang Triều Dương rồi.
Tùng Nhân vẫn còn đang trong sợ hãi, trên bàn cơm vẫn luôn nhịn không được nhìn lén Tâm Bảo.
Sau đó Mạt Mạt phát hiện, đứa thô lỗ như Tùng Nhân, vậy mà đỏ mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận