Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 233. Nơi này có biến thái 1

Chương 233. Nơi này có biến thái 1Chương 233. Nơi này có biến thái 1
Món ăn của căn tin tòa nhà bách hóa khá ngon, phần lớn công nhân viên chức đều ăn cơm ở nhà ăn, Vương Lâm và Mạt Mạt đến tương đối sớm, đứng ở đằng trước, rất nhanh đã có rất nhiều người xếp hàng phía sau lưng.
Mạt Mạt giật giật tai, nghe được thanh âm của Tôn Tiểu Mi,'Mấy người đừng hỏi nữa, ngại quá đi."
Mạt Mạt vừa quay đầu lại thì thấy đúng là Tôn Tiểu Mi, Tôn Tiểu Mi cũng nhìn thấy Mạt Mạt, khẽ hất cằm, biểu cảm của cô ta lại giống như lúc đầu Mạt Mạt mới gặp, hất cằm nhìn người, lộ ra vẻ cao ngạo, giống như là công chúa cao cao tại thượng.
Cô gái trong văn phòng của Tôn Tiểu Mi tiếp tục nói: "Tôn Tiểu Mi, người yêu cô là quân binh khiến tôi ghen tị thật đấy."
Một cô gái khác,"Tôn Tiểu Mi, anh ta cũng không phải quân binh bình thường đâu! Đoàn trưởng cũng không có khí thế như anh ta đâu."
Tôn Tiểu Mi nhìn Mạt Mạt, khiêm tốn nói: "Chính là cái chức liên trưởng mà thôi, cũng là Đại đầu binh."
"Là liên trưởng, đây chính là làm cán bộ đó, Tiểu Mi, cô nhìn cô có công việc tốt này, đối tượng lại làm cán bộ, sau này cô có thể hưởng phúc rồi."
Tôn Tiểu Mi cảm thấy hưởng thụ khi người khác ghen tị mình, sự tự tin vì chuyện của cha mà bị đánh nát lại trở vê, nhưng nhìn Mat Mat cũng không để ý đến cô ta, sự tự tin này lại chìm xuống.
Rất nhanh đã đến lượt Mạt Mạt, mỗi nhân viên chỉ có thể được một phần thức ăn của căn tin, một phần là một muôi, hai hào một phần cộng thêm phiếu lương thực hai lạng.
Lúc này cái muôi rất lớn, múc một muôi có thể đầy nửa hộp cơm, cũng đủ cho gia đình năm người ăn.
Mạt Mạt và Vương Lâm lấy một phần mì khoai tây và một cái màn thầu bột ngô, tìm chỗ ngồi đi ăn cơm.
Hai người vừa mới ngồi chưa được bao lâu, Tôn Tiểu Mi bưng hộp cơm đi tới,"Hết chỗ trống rồi, không ngại ngồi chung chứ!"
Vương Lâm vô cùng tò mò với Tôn Tiểu Mi, cười nói: "Không ngại, ngồi đi."
Tôn Tiểu Mi còn dẫn theo một cô gái tên là Lý Hồng, mắt vẫn luôn nhìn Mạt Mạt, Mạt Mạt lơ ngơ thì cũng có thể cảm giác được, ngẩng đầu,"Đồng chí, cô nhìn tôi làm gì?"
Lý Hồng ngượng ngùng nói: "Trước kia ở phía xa nhìn cô thì có cảm giác cô rất xinh đẹp, giờ tới gần mới thấy cô còn xinh đẹp hơn cả Tiểu Mi."
Mạt Mạt nhìn thoáng qua Lý Hồng, người này không phải bà chị ngu ngốc thì cũng là người có tâm cơ sâu, đây không phải muốn gây sự sao?
Tôn Tiểu Mi quả nhiên thay đổi vẻ mặt, Vương Lâm vội lo lăng đổi chủ đê, "Tiểu Mi, vừa rôi tôi nghe nói cô nói tới đối tượng đúng không?"
Giọng điệu Tôn Tiểu Mi lộ vẻ đắc ý,"Đúng vậy, đối tượng xem mắt."
Lý Hồng tiếp lời,"Còn là liên trưởng đấy, Tiểu Mi cũng có thể tìm được liên trưởng, Mạt Mạt chắc chắn có thể tìm người có chức cao hơn liên trưởng cho coi."
Mat Mat để đũa xuống,'Vừa rồi tôi chưa giới thiệu tôi cho cô biết, cô biết tôi sao? Đồng chí, tôi không có đắc tội cô đúng không, cô phải gây sự đến mức này sao?”
Mắt Lý Hồng đỏ lên,"Tôi nói sai cái gì sao? Tôi chỉ muốn chúc phúc cô, hi vọng cô có cuộc sống tốt hơn."
Mat Mạt,'..."
Đây chính là một đóa bạch liên hoa, còn là cái loại có độc.
Ánh mắt Tôn Tiểu Mi nhìn Lý Hồng cũng không bình thường, khó trách người của phòng tổ chức không người nào để ý đến Lý Hồng, người này thật sự kỳ lạ.
Lý Hồng bị nhìn đến mức không được tự nhiên, bưng hộp cơm bật khóc chạy đi.
Mat Mạt,..."
Tôn Tiểu Mi,'..."
Các cô cũng chưa nói gì, làm giống như các cô bắt nạt cô ta không bằng. Vương Lâm bật cười,"Đừng để ý, Lý Hồng chính là người như vậy, thích thứ xinh đẹp, càng xinh đẹp thì càng chú ý, con người kỳ thật rất đơn thuần, chỉ là có đôi khi quá quái dị, tất cả mọi người không muốn tiếp xúc với cô ta, biết đến Mạt Mạt chắc là do đã từng nghe đâu đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận