Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1202. Tự tin 2

Chương 1202. Tự tin 2Chương 1202. Tự tin 2
Tự tin 2
Mạt Mạt hiểu ý của cha nuôi, bây giờ đang trên đà phát triển, sẽ xuất hiện mối nguy hại, có người sẽ thừa cơ hội, cũng có người sẽ đi con đường xấu xa, tất nhiên không chỉ là thời đại bây giờ, cho dù là tương lai thì hiện tượng này vẫn chưa dừng lại.
Mạt Mạt và cha nuôi trò chuyện thêm một lúc, cô để lại con vịt, không làm phiền cha nuôi làm việc nữa.
Khó khăn lắm Mạt Mạt mới đi ra ngoài một lần, cô định đi dạo thêm một lát.
Tới đây thì phải nhắc đến Triệu Đại Mỹ một chút, lẽ ra sau khi Mạt Mạt đi làm thì Đại Mỹ phải đến chăm sóc cho Thất Cân.
Nhưng Trương Ngọc Linh muốn đón Thất Cân qua bên đó, Triệu Đại Mỹ cho rằng mình không thể ở không lãnh tiên lương được nên bảo Vương Thiết Trụ đi nói với Trang Triều Dương, cô ấy tự làm ăn buôn bán nhỏ.
Trang Triều Dương cũng đồng ý, lẽ ra Trang Triều Dương định giúp đỡ nhưng Vương Thiết Trụ đã từ chối, hơn một năm qua, hai vợ chồng họ ăn uống cũng không cần tiền nên để dành được không ít, cũng đủ vốn để kinh doanh.
Mạt Mạt biết trong lòng của Vương Thiết Trụ cho rằng Trang Triều Dương đã giúp đỡ quá nhiều rồi. Mat Mat đã lâu không đi ra ngoài nên muốn đến xem thử việc kinh doanh của Triệu Đại Mỹ như thế nào.
Mạt Mạt lái xe đến nhà của Triệu Đại Mỹ, cô ấy đang ở trong nhà xiên thịt, đang kinh doanh món thịt dê xiên.
Mạt Mạt cầm trái cây bước vào, Triệu Đại Mỹ nói: "Cô đến tôi đã vui lắm rồi, sao còn cầm theo đồ nữa."
Mạt Mạt cười nói: "Cho bọn trẻ đó, không phải cho cô đâu, cô không được phép từ chối."
Triệu Đại Mỹ định dọn đẹp thịt xiên, Mạt Mạt ngăn lại: "Đừng, để tôi giúp cô xiên một lúc."
Triệu Đại Mỹ nói: "Sao được chứ, khó khăn lắm cô mới đến đây một chuyến, sao tôi có thể để cô giúp tôi làm việc chứ."
Mạt Mạt giữ lấy cái chậu: "Cô không cho tôi giúp là không xem tôi như người nhà rồi."
Triệu Đại Mỹ chỉ còn cách ngồi xuống lại, Mạt Mạt đi rửa tay, khi trở về cầm thịt lên xiên: "Bọn trẻ đâu? Sao không có ở nhà vậy?"
Triệu Đại Mỹ nói: "Chúng đến chợ mua đồ giúp tôi rồi."
Mạt Mạt hỏi: "Nhiều thịt như vậy, xem ra việc kinh doanh cũng không tệ?”
Triệu Đại Mỹ so với lúc còn ở Thủ đô đã tự tin hơn, nói đến sự nghiệp của mình, toàn thân đều là sức mạnh, cô ấy nói với Mạt Mạt rằng không ngờ thịt xiên ở phía nam lại được yêu thích đến vậy, một ngày cô ay có thể kiểm được ba mươi đông, cuối cùng còn cảm thán nói: "Hen chi có nhiều người đều muốn làm buôn bán nhỏ như vậy, chỉ cần cô chịu làm thì có thể kiếm được tiền."
Mạt Mạt cảm thấy Triệu Đại Mỹ ban đầu đã trở về rồi, mặc dù lúc ở Thủ Đô, Mạt Mạt và Triệu Đại Mỹ vẫn là bạn bè nhưng suy cho cùng cũng là quan hệ chủ tớ, Triệu Đại Mỹ dường như thấp hơn Mạt Mạt một bậc, bây giờ cô ấy đã kết thúc mối quan hệ chủ tớ rồi, lại có sự nghiệp của riêng mình, Triệu Đại Mỹ vô cùng tự tin, cô ấy thao thao bất tuyệt với Mạt Mạt, nói về kế hoạch của những năm sắp tới, ánh mắt rạng rỡ vô cùng.
Mạt Mạt cười rất tươi, Triệu Đại Mỹ khi tự tin là đẹp nhất.
Mạt Mạt đợi đến khi bọn trẻ quay về giúp Triệu Đại Mỹ làm việc mới đứng dậy đi về, Triệu Đại Mỹ ngăn lại: "Đừng vội đi về, ở lại đây ăn cơm."
Mạt Mạt nói: "Không ăn đâu, bọn trẻ vẫn đang ở nhà đợi tôi về đó! Đợi lần sau tôi dẫn luôn bọn trẻ qua đây, nhất định sẽ ở lại ăn cơm."
Triệu Đại Mỹ nói: "Cô hứa rồi đó nha."
"ừ"
Mạt Mạt bước ra khỏi nhà Triệu Đại Mỹ đã gần mười một giờ rồi, Mạt Mạt trực tiếp lái xe về đại viện, ở trước cổng đại viện không còn nhìn thấy Dương Tuyết nên rất vui, cô đoán có phải là Dương Phong đã trở về sớm hơn hay không.
Mạt Mạt về đến trước cửa nhà, vừa định bước vào trong nhà thì Diệp Phàm đúng lúc đi khỏi cửa và chặn Mạt Mạt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận