Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1039. Lại Một Kế 1

Chương 1039. Lại Một Kế 1Chương 1039. Lại Một Kế 1
Từ Liên dám nói như vậy vì cô ta cho rằng Trịnh Đình Đình sẽ không nói ra thân thế của mình, cô ta suy nghĩ mấy ngày, nghĩ tới việc lấy cái này ra làm kịch bản, dựa vào cái gì mà Trịnh Đình Đình tâm thường có thể tìm được Miêu Vân Kiến, cô ta không phục.
Dù sao thì cô ta không còn khả năng nữa rồi, Trịnh Đình Đình cũng đừng mong sống tốt, Từ Liên đem theo cái suy nghĩ này mà tới.
Mạt Mạt,"Tôi nghe những lời cô nói, cũng thấy đỏ mặt thay anh trai cô, không đúng, thay cả nhà cô đỏ mặt mới đúng. Từ Liên, cô đã hại Đình Đình, không biết hối cải, còn bôi nhọ cô ấy, tôi nói cho cô biết, cô đã tính toán sai rồi, chuyện trong nhà Đình Đình, cô ấy không hề giấu diếm, cô đến tìm tôi chỉ càng khiến tôi thêm nhìn rõ nhân phẩm của cô thôi."
Từ Liên lùi lại một bước,"Không thể nào, cô ta sao có thể nói ra chứ?"
Mat Mạt,"Tại sao không thể, đừng dùng suy nghĩ của cô để nghĩ về tất cả mọi người."
Mạt Mạt lười không muốn tốn hơi sức, Mạt Mạt đi vòng qua Từ Liên, đi về phía trước. Từ Liên đứng ở phía sau gào lên,"Em có chỗ nào không bằng Trịnh Đình Đình."
Mạt Mạt quay đầu lại, ánh mắt sắc bén,"Cô phải nên biết rằng, thứ nhất, cô nhớ nhung ân nhân người mà đã có vợ, đây là vấn đề đạo đức, thứ hai, cô chỉ nghĩ tới bản thân mình, đây là hành vi ích kỷ, thứ ba, bôi nhọ sau lưng người khác, là vấn đề nhân phẩm, tùy tiện nhặt ra một điều thì cô cũng chẳng bằng Trịnh Đình Đình rồi."
Từ Liên bịt tai, xoay người chạy đi. Mạt Mạt nhìn theo, được, lại phí lời rồi, có người u mê không tỉnh ngộ, bạn có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng có tác dụng, cô ta chỉ sống trong thế giới của mình.
Mạt Mạt đến muộn nên ăn cơm cũng muộn, thời gian này rất lâu rồi Mat Mat không nhìn thấy Chu Tiếu, phải nói là sau khi Tôn Nhụy đi thì từ đó tới giờ không nhìn thấy Chu Tiếu, bụng bầu của Chu Tiếu cũng đã lớn rồi, Mạt Mạt tính toán thời gian, giờ đã hơn tám tháng rồi, Chu Tiếu cố gắng giả vờ dáng vẻ có thai, tuy rằng rất giống nhưng người có kinh nghiệm phong phú thì vẫn có thể nhìn ra chút vấn đề.
Bụng bầu của Chu Tiếu được làm giả, Mạt Mạt cũng khâm phục Chu Tiếu, lợi hại, lâu như vậy rồi mà Hướng Hoa cũng không phát hiện ra.
Chu Tiếu cố gắng trốn tránh người khác nhưng vẫn bị đụng phải, Mạt Mạt chỉ thấy một cô gái kinh sợ nhìn chằm chằm bụng của Chu Tiếu, miệng cũng run rẩy,"Tôi, tôi không cố ý, tôi không ngờ nó mêm thế."
Chu Tiếu nghe vậy thì lập tức che bụng,"Không sao, tôi không sao, ban nãy không cẩn thận đụng phải cô rồi hải!"
Cô gái đó ngẩn ra, ban nãy là ảo giác của cô ấy, thầy Chu Tiếu không sao, cô gái nghĩ có thể là do căng thẳng quá rồi, vội vàng khoát tay,'Không có, không có."
Chu Tiếu lại nói thêm câu nữa, cô gái kia nhanh chóng đi mất.
Chu Tiếu đi ra khỏi nhà ăn, Bàng Linh mãi mới tỉnh táo lại "Mợ à, cháu nhìn thấy bụng bầu bị lõm vào, bụng bầu sao có thể lõm vào chứ?"
Từ Lị nói: "Em cũng nhìn thấy."
Ở đây ngoại trừ Mạt Mạt biết Chu Tiếu có bầu giả ra thì mọi người vẫn chưa biết gì cả, Mạt Mạt không trả lời, cô cũng không muốn nói ra cái bí mật này từ miệng mình, đến lúc đó chuyện vỡ lở ra, Chu Tiếu nhất định hận cô, cô giờ đang có bầu, lúc nào cũng phải cẩn thận mới tốt.
Chu Tiếu đi nhanh, mọi người tuy rằng có người nhìn thấy nhưng cũng cho rằng đó là ảo giác, chuyện này rất nhanh đã trôi qua.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt vừa mới tới trường, Từ Lị hỏi Mat Mạt,"Mọi người đều đang đồn em trai chị bị người ta lừa, nói là báo ân, cứ bám dính lấy nhà chị đó! Có chuyện này thật hải"
Mạt Mạt ngồi xuống,"Chuyện ra sao, em nói rõ ràng xeml”
Bạn cần đăng nhập để bình luận