Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1599. -

Chương 1599. -Chương 1599. -
Máy nghe nhạc cá nhân Mạt Mạt mua về được bọn nhỏ yêu thích, tay Hạo Dương sờ kiểu gì cũng không đủ, lại nhìn đề ôn tập mà cha mua cho, trong lòng nghĩ linh tinh, sao cậu bé không phải là con của cô chứi
Hạo Dương hâm mộ ghen tị với Tùng Nhân chết mất, làm con của cô quá tốt, quá hạnh phúc.
Hạo Dương còn đang sờ máy nghe nhạc cá nhân, Liên Thanh Bách đen mặt, ho khan một tiếng, Hạo Dương bị hù dọa vội vàng buông xuống, vội vã ôm lấy đề ôn tập về phòng ngủ.
Mạt Mạt cảm thấy anh cả lợi hại, đây mới thật sự là người cha nghiêm khắc, đừng thấy anh cả không thường xuyên về nhà, nhưng địa vị tuyệt đối là tiêu chuẩn, Hạo Dương cũng rất nghịch ngợm, mà cứ thế sợ anh cả muốn chết.
Mạt Mạt nghĩ đến Trang Triều Dương, hồi tưởng lại Trang Triều Dương ho khan, bọn nhỏ nên làm gì thì cứ tiếp tục làm, đau lòng cho Trang Triêu Dương.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt với tư cách là biểu tượng được trường học cũ mời về, rất sớm đã tới trường học cũ.
Thời gian qua đi mấy năm lần nữa trở về trường học cũ, Mạt Mạt thiếu chút cho là mình đi nhầm, sự thay đổi knày cũng quá lớn.
Xây dựng thêm không ít toà nhà thí nghiệm, còn có tràn ngập mùi vị nghệ thuật xanh sạch hóa, thứ duy nhất không thay đổi chính là cổng lớn của trường học.
Mạt Mạt đứng một lúc, mới đi từ từ vào trường học, hồi tưởng lại cuộc sống ở trường, nhìn thấy nơi quen thuộc, sẽ dừng bước lại ngắm nhìn.
Hôm nay người tới làm biểu tượng không ít, nhưng Mạt Mạt là người duy nhất đậu xe ở cổng chính.
Hiện tại sinh viên trong trường học đều thuộc khoá này, tuổi trẻ có chí hướng, mặc dù Mạt Mạt cũng mặc váy, nhưng suy cho cùng đã có tuổi, đi ngang qua hội học sinh mắt dừng lại mấy giây ở trên người Mạt Mạt.
Mạt Mạt nghe thấy có người gọi cô sau lưng, nhìn lại, hoá ra là Triệu Phong: "Đã lâu không gặp, anh cũng tới à."
Triệu Phong chạy tới, chỉnh trang lại bộ vest, cười nói: "Dù thế nào tôi cũng được coi là người thành công, dĩ nhiên phải tới rồi."
Mạt Mạt hỏi: "Ngụy Vĩ đâu? Sao anh không tới cùng anh ta?”
Những năm này Triệu Phong đi theo Ngụy Vĩ, từ năm trước đã bắt đầu trở thành giám đốc của công ty con rồi, quản lý công ty con, cũng hoàn toàn là người thành công rồi.
Triệu Phong cười: "Ông chủ đã tới từ lâu rồi, anh ta phải chuẩn bị diễn giảng, cho nên đến hội trường trước." Mat Mạt nhớ lại một chút, sinh viên khoá đầu tiên của ngành kinh tế, ngoại trừ những người còn ở đơn vị bên ngoài, đi buôn bán thì đều có thành tựu, Ngụy Vĩ chắc hẳn là người thành công nhất rồi.
Năm đó người đi theo Hướng Hoa và Ngụy Vĩ, vừa bắt đầu tình thế rất mãnh liệt, cũng không hiểu về khiêm tốn, hiện tại cũng co đầu rút cổ rồi, rất sợ bị người khác nắm được được cái đuôi.
Mạt Mạt nhắc đến, Triệu Phong cũng rất cảm khái, nhớ lại cuộc sống năm đó ở trường học: "Năm đó bốn phương tám hướng có ai là không biết đến Hướng Hoa, đáng tiếc, phải rồi, lần này tổng giám đốc Thẩm có tới không?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Anh ấy cũng không phải sinh viên tốt nghiệp của trường, không tới."
Triệu Phong: "Tôi còn nghĩ là có thể tự mình gặp được tổng giám đốc Thẩm chứ, được rồi, xem ra vẫn là phải hẹn thời gian trước."
Mạt Mạt a lên một tiếng: "Anh muốn gặp Thẩm Triết thì bảo với Ngụy Vĩ, Ngụy Vĩ gọi điện thoại, là nhất định có thể gặp được."
Triệu Phong sờ lên mũi, đương nhiên anh ta biết, nhưng anh ta có thể nói ông chủ và tổng giám đốc Thẩm đang giận dỗi được không?
Mạt Mạt nghi hoặc nhìn Triệu Phong, nhưng Triệu Phong ngậm chặt miệng, Mạt Mạt cũng không có ý định hỏi.
Nửa tiếng sau hai người đến hội trường, vào cửa thì phải kí tên, kiểm tra đối chiếu tên mới có thể đi vào.
Lúc Mạt Mạt kí tên, sinh viên phụ trách nhìn thông tin trên tay, nhìn Mạt Mạt nhiều hơn mấy cái, Mạt Mạt nhìn lướt qua danh sách, đã hiểu vì sao lại nhìn cô nhiều hơn rồi, một sinh viên ưu tú khoa pháp luật, lại trở thành nhân vật biểu tượng của khoa kinh tế, đổi lại là ai cũng sẽ nhìn nhiều hơn.
Mạt Mạt đi vào hội trường, người quen biết Mạt Mạt không ít, nhớ năm đó, Mạt Mạt cũng là người nổi tiếng trong trường học đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận