Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1802. -

Chương 1802. -Chương 1802. -
Mat Mat cầm bình giữ nhiệt ngồi vào trong xe: "Được."
An An lái xe đã rất ổn, Mạt Mạt rất yên tâm, đến Đài Truyền Hình đã hơn mười giờ rồi.
Lần trước Mạt Mạt tới tìm Mễ Mễ, lần này tới thuận tiện không ít, nhân viên công tác và Mễ Mễ xác minh thân phận, Mạt Mạt dẫn An An đi vào.
Mễ Mễ đang nghỉ ngơi, một căn phòng hóa trang, sáu người dùng cùng một lúc, bọn họ không luyện tập thì đều ở chỗ này nghỉ ngơi.
Mạt Mạt đi vào, Mễ Mễ vứt bánh ngọt trong tay ra: "Mẹ, mẹ mang cho con món ngon gì vậy?"
Mạt Mạt đưa bình giữ nhiệt tới: "Nấu canh gà cho con, uống lúc còn nóng đi."
Mễ Mễ vui mừng khấp khởi bê lấy bình giữ nhiệt, Ở trước gương trang điểm, dọn dẹp ra một chỗ, mở bình giữ nhiệt ra, mùi thơm của canh gà toả ra, tới gần giữa trưa, tất cả mọi người đều có chút đói bụng, hiện tại ngửi thấy mùi canh gà, bụng lẩm nhẩm kêu.
Đáng tiếc canh gà không có nhiều, không có cách nào để chia.
Chủ yếu là Mạt Mạt dự tính sai rồi, lần trước gặp ME ME& Mat Mat chưa đi đến phòng hóa trang, thật sự không biết bên trong phòng hóa trang nhiều người như vậy. Mat Mat không thích xem truyen hình, càng là người không để ý đến tin tức giải trí, cho nên những người khác trong phòng hóa trang, Mạt Mạt thực sự không nhận ra được ai.
Nhưng nhìn mỗi người đều có trợ lý của mình, cũng có thể nhìn ra, đây đều là minh tinh, mặc dù là ngôi sao, nhưng sáu người một gian, cũng không phải là nhân vật lớn.
Mạt Mạt không biết bọn họ, cũng không đại biểu là bọn họ không biết Mạt Mạt, có hai người còn là người của công ty Tôn Nhuy, đây cũng là lý do Mễ Mễ được phân đến căn phòng hóa trang này, thuận tiện chăm sóc Mễ Mễ.
Những người này Mạt Mạt không biết, trong mắt Mạt Mạt chỉ có con gái nhà mình, Mạt Mạt rót thêm cho Mễ Mễ một chén nữa: "Uống canh trước đi, chờ lát nữa ra ngoài ăn cơm."
Mễ Mễ uống canh liên tục gật đầu.
Mạt Mạt nhìn canh, không có ý định chia ra, quá ít, chia mỗi người một ngụm thì quá khó coi.
Mạt Mạt xoay người, nói với người trong phòng hóa trang: "Hôm nay tới vội vàng không chuẩn bị cái øì, như này tôi mời mọi người ăn cơm trưa, cảm ơn mọi người đã chăm sóc Mễ Mễ."
Hai ngôi sao ở công ty Tôn Nhuy, vui vẻ đồng ý, cơ hội hiếm có al
Từ khi tổng giám đốc Liên tự mình nói ra quan hệ với tổng giám đốc Tôn, người trong công ty đều biết, nếu như có thể đi quan hệ với tổng giám đốc Liên, Tôn Nhuy cũng se coi trọng may phân, ngày sau tài nguyên dĩ nhiên sẽ nhiều.
Cho nên những ngày này, bọn họ vô cùng chăm sóc Mễ Mễ, cũng là hy vọng có thể ở trước mặt tổng giám đốc Liên cọ được ít hảo cảm, bây giờ cơ hội cho không này tới rồi.
Mạt Mạt nhìn thấy rõ ràng tâm tư của một số người, cô không thèm để ý, chỉ cần giúp đỡ chăm sóc Mễ Mễ là được.
Mễ Mễ uống canh xong, Mat Mạt nhìn thời gian, hỏi Mễ Mễ: "Lúc nào tiếp tục tập luyện?"
Mễ Mễ nói: "Hai giờ chiều lại diễn tập một lần."
Mat Mạt đậy lại bình giữ nhiệt: "Thời gian không còn sớm, ra ngoài ăn một bữa cơm?”
Mễ Mễ vui vẻ đứng dậy: "Được, chờ con thay quần áo khác."
Mễ Mễ đi thay quần áo, Mạt Mạt gọi trợ lý lâm thời của Mễ Mễ tới, lấy tiền từ trong ví ra đưa tới: "Đây là tiền mời khách buổi trưa."
Mạt Mạt vừa mới mở miệng, người trong phòng rất thất vọng, còn tưởng rằng Mạt Mạt tự mình đi chứt
Mễ Mễ thay quần áo xong, Mat Mạt và Mễ Mễ đi rồi, bên trong phòng hóa trang bắt đầu ríu rít.
Có một ngôi sao nữ, trừng mắt với nghệ sĩ của công ty Tôn Nhuy: "Tôi đã bảo mà, các cô cũng coi như là có chút danh tiếng, vậy mà lại khách khí với một cô bé, thì ra căn nguyên ở chỗ này, các cô giấu diem thật kỹ.”
Nghệ sĩ ở công ty Tôn Nhuy hừ lạnh một tiếng, bọn họ dĩ nhiên phải giấu diếm chặt chẽ rồi, không giấu kỹ, chẳng lẽ còn tuyên dương ra ngoài, bọn họ còn lâu mới ngốc.
Mạt Mạt không biết những chuyện sau đó, chọn một nhà hàng ở gần Đài Truyền Hình, cả nhà Mạt Mạt vừa mới đi vào, không nghĩ tới còn có thể đụng phải người quen.
Lý Tư Mẫn, Mạt Mạt liếc một cái đã nhận ra, Lý Tư Mẫn đang ôm tay một người đàn ông mập mạp, thần thái vô cùng thân mật.
Lý Tư Mẫn nhìn thấy Mạt Mạt, khuôn mặt lập tức cứng đờ, cúi đầu, cố gắng hết sức để tóc che mặt lại bước nhanh rời đi.
Mễ Mễ cũng ngây ngẩn cả người, trong đầu nghĩ đến tin đồn nghe được gần đây, lẩm bẩm: "Thì ra tin đồn là thật à."
Mạt Mạt đã chọn thức ăn ngon: "Tin đồn gì?"
Mê Mễ nói: "Lý Tư Mẫn làm bạn nhảy cho một ca sĩ, múa đơn, mặc dù không phải là tiết mục của mình, nhưng được chỉ định đi vào, cũng coi như là lộ mặt, lại có tiếng tăm của rất lớn, Lý Tư Mẫn cũng mượn được vẻ vang, hồi trước mặc dù công ty của Lý Tư Mẫn không phong sát khiến cô ta biến mất, nhưng cuộc sống không còn hào quang như trước kia, cho nên tất cả mọi người đoán Lý Tư Mẫn có thể tới, là bởi vì có người phía sau ủng hộ, hôm nay nhìn thấy, xem ra tin đồn là sự thật." An An đưa đũa cho Me Mễ: "Bây giờ em đã thấy rồi, vốn dĩ Lý Tư Mẫn đã có địch ý với em, đừng để bị gài bẫy."
Mễ Mễ trong lòng cảnh giác: "Em sẽ cẩn thận."
Mạt Mạt hỏi: "Mễ Mễ, hôm nay con về nhà đi, đừng ngủ ở quán trọ."
Mễ Mễ suy nghĩ một chút: "Nếu như diễn tập nhanh, con sẽ về nhà."
"Còn phải diễn tập mấy lần nữa?"
"Hôm nay xong việc, thêm một lần nữa là được."
Mạt Mạt cười: "Buổi tối kết thúc, gọi điện thoại về người nhà tới đón con."
Mễ Mễ gật đầu: "Vâng."
Sau đó Mạt Mạt hỏi chuyện diễn tập, An An cũng không nói chen vào, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên đứng bật dậy, không chút suy nghĩ chạy ra ngoài.
Chuyện này dọa cho Mạt Mạt giật mình một cái, Mạt Mạt vội vàng nhìn sang, nơi đó còn có bóng dáng của con trai.
Mạt Mạt lo lắng, rất sợ xảy ra chuyện gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận