Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1717. -

Chương 1717. -Chương 1717. -
Mat Mat đột nhiên mở mắt: "Mình ở đây lo lắng cái gì, em tin tưởng con trai em, nhất định không có chuyện gì, em làm từ thiện, đã làm nhiều chuyện tốt, Tùng Nhân nhất định bình an hoàn thành nhiệm vụ."
Trang Triều Dương cười gật đầu: "Đúng, nhất định bình an."
Mặc dù bởi vì chuyện của Tùng Nhân, năm mới lại in chút bóng mờ, nhưng cả nhà đoàn tụ vẫn rất vui vẻ, hơn nữa Tê Hồng cũng nhân cơ hội Tùng Nhân ở nhà, hai nhà thảo luận quyết định chuyện kết hôn, chờ Tùng Nhân trở về, thì gửi báo cáo chuẩn bị kết hôn.
Mạt Mạt giơ hai tay đồng ý, hiếm khi thấy Tùng Nhân vẫn luôn tuỳ tiện lại đỏ mặt, Tâm Bảo lại càng là ngồi cũng không xong, đứng cũng không được, cuối cùng thẹn thùng về nhà.
Năm mới vừa đến, người đến chúc tết không ít, cũng may nơi này là đại viện, đã ngăn được một bộ phận.
Mùng hai Tết trôi qua, Tùng Nhân phải đi, Mạt Mạt tự mình tiễn Tùng Nhân đi, trở về Tiết Nhã dẫn bọn nhỏ đến chúc Tết.
Mạt Mạt nhìn thấy Lý Thư, vốn dĩ tâm trạng cũng không quá vui vẻ, mặt cũng lạnh hơn không ít, nói với Tiết Nhã: "Cô gái này là họ hàng nhà chị dâu ạ?"
Tiết Nhã sửng sốt một chút, phát giác được Mạt Mat không vui, cô ay cau mày, sau đó tưởng rằng Tùng Nhân đi rồi, trong lòng Mạt Mạt không thoải mái, kéo Lý Thư nói: "Đây là người mà chị nhận làm con gái, Mạt Mạt, đứa nhỏ này lợi hại lắm, ở cùng trong công ty với Đại Song không nói, còn là biên kịch nổi tiếng nữa!"
Mạt Mạt có chút ngẩn người, Tiết Nhã nhận con gái? Cô vẫn cho là sinh ra được một đứa như Dương Tuyết, Tiết Nhã nhất định có mâu thuẫn với con gái chứi
Mạt Mạt: "Quả thực rất lợi hại."
Ẩn ý của Mạt Mạt, Tiết Nhã nghe không hiểu, Lý Thư nghe hiểu.
Nụ cười trên khoé miệng Lý Thư cứng lại một chút, cô ta biết Trang Liên Ninh đã về rồi, cho nên cố ý tới sớm, không nghĩ rằng, Trang Liên Ninh đã đi rồi, trong lòng buồn bực!
Bây giờ thì hay rồi, Liên Mạt Mạt đối với cô ta đều là tức giận, thật sự là ông trời cũng không giúp cô ta.
Tiết Nhã cho là Mạt Mạt đang khen Lý Thư, cười nói: "Đúng vậy, con bé này lợi hại, chị thật sự không nghĩ tới, sẽ có một con bé có duyên với chị!"
Mạt Mạt chửi thầm trong lòng, duyên số của Tiết Nhã thật đúng là không ra làm sao, Lý Thư cũng chẳng thua kém gì so với Dương Tuyết.
Mạt Mạt vốn dĩ đã không có gì tinh thần gì, Lý Thư lại tới, Mạt Mạt càng không muốn ứng phó, lộ ra dáng vẻ mệt mỏi: "Chị dau Tùng Nhân đi rồi, em có chút không thoải mái."
Tiết Nhã không nghĩ nhiều, cho là Mạt Mạt khó chịu trong lòng, dù sao chúc tết cũng chỉ là cái hình thức: "Được, em nghỉ ngơi cho thật tốt, chờ có thời gian hai ta lại nói chuyện."
Mạt Mạt tê dại đứng dậy: "Được, đợi có cơ hội, em lại tìm chị dâu nói chuyện phiếm."
Tiết Nhã dẫn Lý Thư đi rồi, nhưng mới là mùng ba tết, làm gì có cơ hội nào cho Mạt Mạt nghỉ ngơi, chưa tới hai giờ, Lý Vinh Sinh đến chúc Tết.
Mạt Mạt đã rất lâu không gặp Lý Vinh Sinh: "Gần đây em đang bận cái gì? Vẫn luôn không thấy em."
Lý Vinh Sinh chúc tết trước rồi nói: "Chuẩn bị làm một trận lớn, em muốn xây dựng công viên khoa học kỹ thuật, giống như đã nhìn thấy ở nước ngoài."
"Quả thực rất lớn, chị không phải đả kích em, nhưng rất khó khăn."
Lý Vinh Sinh trong lòng nắm chắc: "Trong khoảng thời gian này em đang chạy một số tình huống của công ty, phải có hiểu biết với công ty mới được, nắm được cơ sở, trong lòng có chút tính toán, hẳn là có thể thành công, dù sao hạng mục tương lai mấy năm của em cũng là nó."
Mạt Mạt: "Thằng nhóc em tỉnh đấy, đây là nhìn trúng thung lũng bất động sản gì đó chính là được lợi, cho nên nhìn đúng cơ hội này phải không!"
Lý Vinh Sinh gật đầu: "Mặc dù mấy năm này của cải của em tăng không ít, nhưng muốn xây dựng thành công viên khoa học kỹ thuật, theo như giá cả vật liệu xây dựng trước kia, em phải đi vay, nhưng bây giờ vừa vặn, bất động sản không dùng đến mấy năm, lấy từ chỗ thấp, em có lòng tin này."
Mạt Mạt vẫn cảm thấy Lý Vinh Sinh ghê gớm, hôm nay càng kiểm chứng được suy nghĩ, không phải ai cũng có lá gan ngại lúc bất động sản thấp nhất thì dường như lấy toàn bộ tài sản xây văn phòng, Lý Vinh Sinh lại dám.
Hơn nữa Lý Vinh Sinh thông minh, hiện tại nhà ở đã tiến vào bão hòa, nhưng văn phòng thì không, xây ra ngoài không sợ thâm hụt tiền, Mạt Mạt cũng thăm đò tâm tư của Lý Vinh Sinh rồi, thằng nhóc này sẽ không bán, nhất định là phải cho thuê.
Một tòa văn phòng công viên khoa học kỹ thuật, trong tương lai, đó là một khoản bất động sản lớn, Mạt Mạt lại nghĩ đến sản nghiệp hiện tại của Lý Vinh Sinh thì kinh hãi.
Thằng nhóc này không lộ ra ngoài, chỉ với hai nơi này, tương lai Lý Vinh Sinh cũng có thể chen vào trong danh sách thủ phủ, Mạt Mạt giơ ngón tay cái cho Lý Vĩnh Sinh: "Lợi hại."
Lý Vinh Sinh ăn một mình đã quen, Mạt Mạt biết rõ tầm quan trọng của bạn bè, vẫn phải cho Lý Vinh Sinh một bài học: "Nếu như chị đã là chị em, thì nói với em vài câu, hạng mục lớn như vậy em chớ ăn một mình, chia một số lợi ích ra, đối với em thành lập công viên khoa học kỹ thuật có chỗ tốt, chủ yếu là nền tảng của em quá nông, nếu như sâu một chút thì cũng không cần chủ động chia lợi ích, thật ra rất nhiều người có nên tảng sâu cũng sẽ nhường lại lợi ích, bọn họ thậm chí quan trọng việc cùng có lợi hơn."
Lý Vinh Sinh sờ cằm trầm tư, cậu ấy không phải người ngu, mấy năm nay đã có người đỏ mắt vì sự phát triển của cậu ấy mà ngáng dưới chân, huống chi còn xây dựng công viên khoa học kỹ thuật, chị gái có mối quan hệ, nhưng tiền tài khiến con người động tâm: "Cảm ơn chị, nếu như chị không nói, em còn thực sự nghĩ mãi mà không rõ."
Mạt Mạt nhẹ nhàng thở ra: "Em hiểu là được, chị cũng muốn che chở em, nhưng một hai người chị có thể đỡ một chút, nhiều người, chị cũng bất lực, chị chỉ sợ đến lúc đó tất cả mọi người liên hợp lại, khi đó mới phiền phức, cho nên em phải chọn một số mối quan hệ phổ biến trong những người này, là người tham dự hết sức quan trọng, công viên khoa học kỹ thuật sẽ thuận lợi."
Lý Vinh Sinh nhìn chị gái: "Chị, chị cũng tham gia vào đi, em nhường cho chị 10% lợi ích."
Mạt Mạt nhảy dựng lên, 10%, đây chính là một khoản tiền tài rất lớn, Mạt Mạt vội vàng từ chối: "Ý tốt của em chị xin ghi nhận, chị biết em vẫn muốn báo đáp chị, chị ở đây cám ơn em."
Lý Vinh Sinh còn muốn lên tiếng, Mạt Mạt giơ tay lên: "Em nghe chị nói trước đã."
"Vâng."
Mạt Mạt nói tiếp: "Chúng ta là hai chị em, em thật lòng với chị, chị cũng không giấu diếm với em, chị biết em thay chị làm từ thiện phải đầu tư không ít tiềnvốn, sợ chị không kiếm được tiền, không có cội nguồn chống đỡ như cơ sở của nhà họ Hoa, chị nói thật với em, chị có lợi nhuận, đừng quên chị giữ lại 20%, bây giờ mới vừa bắt đầu đã có lợi nhuận, tương lai thì sao!”
Mạt Mạt thấy Lý Vinh Sinh nghe hiểu, tiếp tục nói: "Hơn nữa chị tin tưởng công ty của chị sẽ phát triển tốt hơn, chờ đến lúc đó tiền kiếm được sẽ càng nhiều, ai cũng không ngốc, đều sẽ tính vào sổ sách, chị có thông báo tuyển dụng bán đấu giá từ thiện, người khác có học cũng vô dụng, sau này nhất định khiến cho người ta đỏ mắt, chị trông coi bán đấu giá là được rồi, sẽ không dính vào những của cải khác, chị nói em có thể hiểu không?"
Lý Vinh Sinh hiểu, quá hiểu, cũng từ trong lời của chị gái đạt được càng nhiều thứ người khác sẽ không nói cho cậu ấy, đây mới là chị ruột!
"Chị, cám ơn chị."
Mạt Mạt cười: "Chị em khách sáo cái gì, chị có thể cho em chút đề nghị, Kỳ Dung có thể kéo vào được, anh ta là người mà kiểu người nào cũng có, xử lý đám tép riu là trong tầm tay, có thể kéo Nguy Vĩ vào được, anh ta là người bảo vệ, nhưng đừng cho anh ta quá nhiều lợi ích, tự em khống chế tốt, mỗi người bọn họ đều không phải là người lương thiện, có thể sẽ không nói đạo đức với em, một khi em phạm sai lầm, lúc cảm thấy nên cắn một miếng thì sẽ không mập mờ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận