Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1602. -

Chương 1602. -Chương 1602. -
Mat Mạt vừa liec mắt, vẫn được, vẫn còn nhớ, may mà trí nhớ của cô không tệ, cũng là người đi ra từ trong biển đề ở tương lai.
"Được, hai ngày này em phân loại hình thức đề và đánh dấu chút kiến thức cho Hạo Dương."
Liên Thanh Bách vô cùng tin tưởng vào năng lực của Mạt Mạt, trong lòng anh ấy suy nghĩ, từ khi Hạo Dương biết bà nội sắp đến phương Nam ăn tết, thằng nhóc này vẫn la hét muốn đi, ban đầu anh ấy không cho, sợ con chậm trễ việc học tập.
Hiện tại xem ra, thật ra có thể đi, anh ấy còn phải suy nghĩ thêm một chút.
Buổi tối sau khi ăn xong, Mạt Mạt và Triệu Tuệ cùng nhau rửa bát, Triệu Tuệ ngại ngùng: "Em bận rộn như vậy còn làm phiền em, quá ngại rồi."
Mạt Mạt: "Hai ngày này em cũng không có việc gì, thong thả, chị dâu, sao chị không nghĩ tới chuyện tìm gia sư tại nhà cho Hạo Dương?”
Triệu Tuệ thấp giọng: "Chị muốn tìm, nhưng em cũng biết, gia sư tại nhà tốt không dễ tìm, tìm được cũng phải học chung cùng với nhiều người, chỉ với tính cách của Hạo Dương, đi học chung cái gì nó cũng không học được, ngược lại để lỡ mất thời gian, về sau chị và anh cả em thương lượng, thôi bỏ qua."
Kỳ thật nói trắng ra là, vẫn là thiếu người mới, Mạt Mạt nghĩ một lát: "Hai ngày này em không có việc gì, trước tiên lấy ra ví dụ mẫu, rôi lại chỉnh sửa lại ví dụ mẫu, để Hạo Dương chiếu theo cái này học, chờ em trở về, có thời gian lại kiếm mấy bộ bài tập gửi qua bưu điện, có gì không biết có thể gọi điện thoại hỏi em"
Mạt Mạt chỉ có thể làm nhiều như vậy, cô không ở thủ đô, cách quá xa, ở niên đại này lại không có trò chuyện bằng video, chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc này.
Triệu Tuệ cảm tạ: "Cám ơn em, Mạt Mạt."
"Người một nhà khách khí gì chứ, chị dâu, em vê trước đi sắp xếp lấy ví dụ mẫu."
"Ừm, được."
Đầu tiên Mạt Mạt xem sách của Hạo Dương, mấy năm này sách dạy học cũng cải cách không ít, đánh dấu kiến thức so với mấy năm trước khó khăn hơn không ít.
Mạt Mạt có lật nhìn bài tập, trong lòng nắm chắc.
Hai ngày trôi qua rất nhanh, Mạt Mạt có kiến thức trong người, sắp xếp lại cũng nhanh.
Hạo Dương cầm lấy quyển vở mà Mạt Mạt đưa tới, chăm chú xem, chờ lúc khép quyển vở lại: "Rốt cuộc cháu đã biết vì sao Tùng Nhân và An An học tập tốt như vậy rồi, đây là di truyền!"
Liên Thanh Bách đen mặt, con trai cả nói có lý, khỏi phải nói trong lòng kìm nén đến lúng túng.
Liên Thanh Bách thấy con trai cầm quyển vở không buông tay, xem ra là có ích đối với chuyện học tập của con trai, chuyện do dự lúc ban đầu, bây giờ không do dự nữa, nghỉ đông sẽ đưa Hạo Dương đến đó.
Ban ngày lúc Mạt Mạt bận rộn, trong nhà có Tùng Nhân!
May mà Tùng Nhân không biết, nếu như biết, nhất định cảm thấy bác cả bẫy cậu bé, cậu bé còn muốn nghỉ đông bồi dưỡng tình cảm! Cái bóng đèn này độ sáng có chút cao.
Mạt Mạt nói: "Kỳ thật chỉ cần nắm chắc cơ bản, có thay đổi bao nhiêu cũng không xa rời bản chất, cháu phải làm nhiều đề cơ bản hơn một chút, đề khó øì đó, chờ đến sáu tháng cuối năm lại làm là được, nắm vững cơ bản trước."
Hiện tại Hạo Dương đối với cô là tuyệt đối tin tưởng: "Cô ơi, cháu nhớ rồi."
Mạt Mạt nói tiếp: "Về phần ngoại ngữ, cô không lo lắng, từ nhỏ cháu chưa từng đứt đoạn chuyện học tập, có căn bản rồi, nhưng cũng đừng qua loa, nên làm bài tập thì vẫn phải làm."
Hạo Dương vâng dạ gật đầu.
Liên Thanh Bách phất tay, bảo Hạo Dương lên lầu học tập, Hạo Dương không nhúc nhích, trơ mắt nhìn Mat Mạt: "Cô ơi, ngày mai cô đi thăm Tùng Nhân al Cháu cũng muốn đi!"
Không đợi Mạt Mạt lên tiếng, Liên Thanh Bách đã phủ định: "Ngày mai các con có tiết, con ngoan ngoãn đến trường cho cha." Hạo Dương không dám phản bác cha, nhìn bà nội một cái, bà nội cũng không lên tiếng vì cậu bé, biết không đùa, lúc này mới khôi phục tâm trạng lên lầu học tập.
Mạt Mạt không nói chen vào, anh cả và cô đều có nhà của riêng mình, mỗi nhà sẽ có cách giáo dục con cái khác nhau, cô cũng sẽ không nói chen vào, anh em cho dù tốt, cũng đừng nhúng tay vào vấn đề gia đình, trong lòng Mạt Mạt nắm chắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận