Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1700. -

Chương 1700. -Chương 1700. -
Mat Mat lấy ra ảnh mà cô đã chụp, Trang Triều Dương xem từng tấm, đối với sự nghiệp của vợ có trải nghiệm sâu sắc hơn, trong hơi thở cũng có thể cảm nhận được sự kiêu hãnh.
Mạt Mạt lắc lư ảnh chụp: "Đây đều là vừa rửa xong, hôm nay mới đưa cho em xem, đây chỉ là số ít, còn có rất nhiều, đều đang ở công ty. Em đã tìm người viết văn rồi, dự định gửi lên báo, để cho nhiều người biết hơn."
Lúc Mạt Mạt trở về đã nghĩ xong, sự viện trợ của cô vẫn là có hạn, hi vọng có nhiều người hơn đi tìm hiểu, càng nhiều người chìa tay ra giúp đỡ, nhiều người mới có thể có sức mạnh lớn, mới có thể giúp được nhiều đứa nhỏ hơn.
Mặc dù ở đây ảnh chụp của Mạt Mạt ít, nhưng rất đủ, bọn nhỏ bị bệnh, bọn nhỏ khát khao đi học, mỗi một ánh mắt của bọn nhỏ đều khiến người khác rung động.
Mạt Mạt đang nghĩ, cô có nên quay một bộ phim, chuyên kể về trẻ nhỏ, suy nghĩ một chút vẫn là thôi đi, tốn quá nhiều công sức, chuyện mà cô có thể làm không ít đâu.
Trang Triều Dương thấy vợ lại bận rộn, vốn dĩ muốn để cho vợ nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng nhìn thấy những tấm hình này, Trang Triều Dương lại không khuyên nữa, cũng ra tay giúp đỡ.
Trang Triều Dương nhớ lại ánh mắt mà các đồng nghiệp nhìn anh, ghen ty, Trang Trieu Dương này làm sao lại tìm được vợ có tâm tính lương thiện, năng lực lại mạnh, thật không công bằng!"
Mỗi lần Trang Triều Dương nhớ tới, cả người đều khoan khoái, tốc độ giúp vợ làm việc cũng tăng lên.
Mạt Mạt sắp xếp xong mới nói: "Hôm qua em đến trường học một chuyến, thảo luận với chủ nhiệm lớp của Thất Cân, chủ nhiệm lớp của Thất Cân đã đồng ý để cho Thất Cân nhảy lớp, con trai của anh đã là học sinh lớp năm tiểu học rồi."
Trang Triều Dương vô cùng bất đắc dĩ: "Vốn dĩ anh muốn để cho thằng nhóc này đi học theo tuần tự, kết quả thì ngược lại, bây giờ đã nhảy lớp hai lần rồi, nó lợi hại như vậy, sao không lên thẳng trung học đi."
"Anh đừng nói như vậy, anh nghĩ con trai anh không muốn à, đó là do em kiên quyết áp chế lại, bằng không đợi lần sau anh về, con trai anh thật sự thành học sinh trung học rồi."
Trang Triều Dương: "...
Anh là người không thích học tập, sao mấy đứa bé đều thích học như vậy. Lại nhìn vợ, căn nguyên nhất định ở đây, vợ cũng thích học.
Hai người làm xong, Trang Triều Dương nói cách nhìn của đồng sự về vợ, đều là khen ngợi, Mạt Mạt cũng chỉ là người phàm tục, hơn nữa lại là người lớn phàm tục, cô cũng có lòng hư vinh, lòng hư vinh đạt được trước nay chưa có cảm giác thỏa mãn.
Mấy tháng này tin tức của Mạt Mạt ở trên báo rất nhiêu, Mat Mat cũng không nghĩ đến, vậy mà cô lại lên trên tin tức, vậy mà lại có phóng viên đến phỏng vấn cô, bây giờ lên truyền hình, có người phỏng vẫn, áp lực lại càng cao.
Mạt Mạt không kích động thì là giả, đây chính là đối mặt với quần chúng, mặc dù nội dung phỏng vấn rất nhiều, nhưng thật ra lên tin tức tỉ vi cũng chỉ mấy giây màn ảnh, đại đa số đều là người dẫn chương trình nói chuyện, nhưng vậy cũng đủ rồi, lộ mặt rồi.
Nội dung phỏng vấn cũng là ở trên báo.
Mặc dù là Đài Truyền Hình địa phương, nhưng Mạt Mạt cũng hồi hộp, không có cách nào cả, đây là lần đầu tiên.
Sau đó sự thành công của Mạt Mạt lại được mọi người chú ý lần nữa, càng khiến cho Mạt Mạt không nghĩ tới chính là, từ thiện là chuyện tốt, cô lại tự mình đi, cô lại được Đài Truyền Hình Trung Ương đưa tin, mặc dù cũng chỉ lộ cái mặt, nhưng suy cho cùng cũng lộ mặt rồi.
Mạt Mạt cũng không biết, vẫn là chị dâu Tôn nhìn thấy, kích động lôi kéo Mạt Mạt đến xem, sau đó để lỡ mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận