Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1720. -

Chương 1720. -Chương 1720. -
Dương Lâm sợ, sợ bởi vì Đại Song, vết rạn giữa hai nhà lớn hơn, sau này cậu ấy muốn cùng với Mễ Mễ cũng khó có khả năng, hơn nữa trở về cũng phải khuyên nhủ mẹ, sau này đối mặt với Mễ Mễ trong lòng còn có khúc mắc.
Mạt Mạt: "Dì hiểu, chuyện gì ra chuyện đấy, cháu trở về an ủi mẹ cháu cho tốt, trong lòng mẹ cháu không dễ chịu."
Dương Lâm gật đầu: "Vâng."
Mạt Mạt về nhà, trong lòng nhẹ nhõm hơn không ít, cô còn đang nghĩ làm sao để Lý Thư không vào được đại viện nữa, bây giờ đã được giải quyết rồi, ông trời đối xử với cô thật không tệ.
Hơn nữa còn có chính là Đại Song, đứa nhỏ này nên phải giáo dục cho thật tốt.
An An: "Mẹ, xảy ra chuyện gì sao?"
Mạt Mạt kể lại chuyện vừa phát sinh ở cửa cho An An, An An là một người con trai ấm áp, nhưng cũng phải tức giận: "Mẹ, Đại Song quá đáng quá rồi, mẹ thật sự bỏ qua như vậy hả?"
"Không bỏ qua thì có thể thế nào? Thật sự cả đời không qua lại với nhau, cạch mặt? Con cũng không nghĩ một chút cho Mễ Mễ, đã nhiều năm như vậy, Dương Lâm đối xử với Mễ Mễ như thế nào, con không nhìn ra?"
An An không lên tiếng, cậu quên mất Mễ Mễ, Dương Lâm cũng là người tốt, thật ra ngoại trừ Đại Song thì những người khác đều là người tốt, An An tức giận lầm bầm một tiếng: "Đại Song là đứa ngu xuẩn nhất, Tiểu Song thông minh hơn nhiều!"
Mạt Mạt đồng ý với lời này, Tiểu Song quả thực rất khôn khéo, lúc mới bắt đầu, Đại Song và Tiểu Song đều giống nhau, không vui, bởi vì chuyện của Đại Song nên có thành kiến với Tiểu Song, nhưng về sau Tiểu Song thay đổi, không theo Đại Song nữa, một lòng nghe lời bà ngoại, giúp đỡ trông đứa nhỏ, học tập nghiêm túc, làm việc nhà.
Trước kia Dương Lâm không thích Tiểu Song biết bao nhiêu, hiện tại thì không, còn cho Tiểu Song những món quà lớn, còn cho Tiểu Song tiền, sẽ vì Tiểu Song mà đi quan tâm.
Đứa nhỏ Tiểu Song này càng ngày càng có nhiều người thích, chơi rất tốt với bọn nhỏ ở đại viện!
Mạt Mạt cười khẽ một tiếng, Tiểu Song mới là đứa giống Dương Lâm nhất, Đại Song thật sự là giống Dương Tuyết.
Mạt Mạt nghĩ đến Dương Tuyết, cũng nghe được không ít chuyện từ miệng của chị dâu Tôn, Dương Tuyết ngoan ngoãn làm việc, những năm này cuộc sống không tồi, cũng coi như là hồ đồ gần nửa đời, cuối cùng cũng thông minh ra.
An An vẫn tức giận, cho nên vẫn luôn chú ý tới nhà sát vách, Dương Lâm là người nhanh nhẹn, Đại Song không muốn đi cũng không được, nếu không thì đừng mang theo thứ gì cả, cuối cùng Đại Song cũng phải ngoan ngoãn đi thu dọn hành lý.
Thu dọn xong mấy vali hành lý cũng không sắp xếp, Dương Lâm đưa Đại Song đi đã trở thành tin tức lớn.
Lúc bình thường, người ở đại viện, càng thích có con dâu ở đại viện, nhìn thấy từ nhỏ là một mặt, còn có là đời sau của quân nhân, có rất ít người phẩm hạnh không tốt.
Hai năm này Đại Song cũng có chút danh tiếng, cũng biết trang điểm, tuổi tác cũng lớn, có người đã lôi kéo Tiết Nhã làm quen, đã đặt Đại Song vào hàng ngũ con dâu, nhưng bây giờ không thể nữa rồi.
Mặc dù không biết vì sao Đại Song lại bị đưa đi, nhưng người có lòng cũng động não, cũng biết Đại Song bị chán ghét nên bị vứt bỏ rồi.
Đại Song đi rồi, Tề Hồng trở về mà ngây người: "Con bé này lại làm loạn cái thứ yêu gì?"
Mạt Mạt nghĩ một lát, vẫn kể lại chuyện Lý Thư định tính kế Tâm Bảo: "Chính là như vậy."
Tê Hồng bùng nổ, con gái là điểm chí mạng, người khác tính toán, đây không phải đòi mạng của cô ấy hay sao?
"Lý Thư là ai? Tôi phải đánh cô ta đến mức mẹ cô ta cũng không nhận ra nữa."
Mạt Mạt cũng không muốn ngăn Tề Hồng, nhưng lại lo lắng Lý Thư chó cùng rứt giậu, thật sự tính toán Tề Hồng thì khó lòng phòng bị: "Có người trừng trị cô ta rồi, cô cũng đừng nóng giận." Te Hồng vân tức giận, hu một tieng: "Bây giờ Tùng Nhân còn không ở nhà, đã có thể dẫn đến phiền phức, nếu như ở nhà thời gian dài, còn không biết như thế nào nữa! Đưa đi quả nhiên là đúng."
Khoé miệng Mạt Mạt run rẩy, Tề Hồng nói rất đúng, cô không có cách nào phản bác.
Sắc mặt Tâm Bảo cũng không tốt lắm, đổi lại thành người khác tâm trạng cũng sẽ không tốt.
Mạt Mạt nhìn Tâm Bảo: "Sau này cũng cẩn thận một chút, chú ý chút."
Tâm Bảo: "Mấy ngày nữa cháu về trường rồi, dì Liên không cần lo lắng."
Tâm Bảo nói chuyện ve trường học, Mat Mạt tính toán thời gian, cũng phải, An An cũng phải về trường học, được rồi, trong nhà lại chỉ còn có Mạt Mạt và Thất Cân.
Mạt Mạt đợi Tề Hồng đi rồi, mới gọi điện thoại cho Tôn Nhuy, ngày hôm sau cô ta dẫn Tiểu Khả tới.
Mạt Mạt bảo An An dẫn Tiểu Khả sang nhà sát vách chơi, trong nhà chỉ còn lại có Mạt Mạt và Tôn Nhuy, Mạt Mạt mới nói đến chuyện Hạ Hạ.
Tôn Nhuy tức giận: "Hoá ra là Lý Thư, thật sự không phải người đàng hoàng, cô tới tìm tôi, không chỉ là nhắc nhở tôi hải"
Mạt Mạt: "Đương nhiên, tôi muốn giúp cô, Lý Thư không phải vẫn luôn che giấu sao? Tôi có biện pháp để cô kiếm được nhiều thứ hơn."
Tôn Nhuy tỉnh táo tinh thần, Lý Thư làm ra một hoạt động, cô ta đã nem được sự ngon ngọt, đương nhiên hy vọng đào ra được nhiều thứ hơn: "Biện pháp gì?"
Mạt Mạt chỉ vào mình: "Biện pháp chính là tôi, Lý Thư có thể coi là tính kế Tâm Bảo bị tôi nghe thấy, hiện tại cô ta nhất định sợ hãi, sợ hãi tôi đi trả thù cô ta."
Tôn Nhuy hiểu rõ: "Ý của cô, lợi dụng cô, lợi dụng hiện tại cô ta đang sợ hãi cô, mặt ngoài là tôi giúp cô ta ngăn cản cô trả thù, nhưng phải dùng giá trị ngang hàng để trao đổi."
"Trẻ con thật dễ dạy, chính là ý này, cô không buộc được Lý Thư, còn không bằng nhân lúc bây giờ đào khoét nhiều hơn chút."
Hơn nữa Mạt Mạt không nói, nếu như Lý Vinh Sinh quả thật tìm được chứng cứ, Lý Thư sẽ rơi vào cảnh tù tội, sau này muốn kiếm cũng khó khăn.
Mạt Mạt cũng không phải Thánh Nhân, Lý Thư tính kế cô như vậy, cô không trả trở lại, thì thật sự thành quả hồng mềm rồi.
Lý Thư sống trong sự giày vò đi, đả kích tỉnh thần, còn khắc sâu vào trí nhớ hơn.
Trong đầu Tôn Nhuy xoay chuyển nhanh chóng, đã nghĩ đến phải làm sao lấy được thứ bùng nổ trong tay Lý Thư: "Chuyện này khiến tôi tức giận, hừ, Lý Thư thành danh rồi, có công ty đã âm thầm liên hệ với cô ta, gần đây cô ta càng ngày càng không coi tôi ra gì, bây giờ rơi vào trong tay của tôi, xem tôi trừng trị cô ta như thế nào!" "Cô đừng khách sáo với cô ta, tôi cũng sẽ phát tán ra vài lời, cô đưa công ty đã liên hệ với cô ta cho tôi biết, tôi vẫn có mấy phần tình mọn, tôi sẽ thả tin tức ra ngoài, xem ai muốn theo tôi kết thù với Lý Thư."
Tôn Nhuy run lên, lần này lớn răng Liên Mạt Mạt, bình thường Liên Mạt Mạt giống như con mèo, thật sự đúng là chọc giận cô, vậy thì chính là lão hổ.
Liên Mạt Mạt của mười mấy năm trước, đó là mồm mép lợi hại, độc miệng, bình thường cũng chỉ đấu khẩu một chút.
Nhưng bây giờ Liên Mạt Mạt, không nói chuyện, trực tiếp dùng dao, còn là dao cùn, cứa bạn từng chút một, Tôn Nhuy nuốt nước miếng, Tôn Nhuy thật sự bội phục Lý Thư, sao cô ta có dũng khí đi chọc giận Liên Mạt Mạt vậy.
Đã rất nhiều năm cô ta chưa thấy Liên Mạt Mạt nổi giận, yên lặng vì Lý Thư mà rơi một giọt nước mắt thông cảm, Lý Thư lợi hại.
Tôn Nhuy nhìn cũng hiểu rõ, làm bà chủ, nếu như không có thủ đoạn, làm sao có thể giữ vững công ty, Liên Mạt Mạt có thể có ngày hôm nay, không chỉ có riêng là bởi vì nhà họ Thẩm, từ lúc Liên Mạt Mạt tích luỹ mối quan hệ từng chút một, chỉ với bắt đầu từ thiện là biết rồi.
Mạt Mạt cho Tôn Nhuy ý kiến, những thứ khác cũng không cần Mạt Mạt dạy, Tôn Nhuy đã hiểu rõ, Tôn Nhuy được không ít ngôi sao gọi là Chu Bái Bì, cô ta sẽ vắt kiệt khả năng kiếm tiền của Lý Thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận