Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1106. Hỏa Khí 2

Chương 1106. Hỏa Khí 2Chương 1106. Hỏa Khí 2
Thẩm Triết thương hại nói "Vân Kiến xem thường ông nội quá, nó thông minh, nhưng kinh nghiệm của ông nội nhiều mà, là tộc trưởng lèo lái nhà họ Thẩm, thêm một đứa Vân Kiến nữa cũng chẳng đủ."
Mạt Mạt gật đầu, đồng ý với lời Thẩm Triết. Mạt Mạt phải nên cảm thấy may mắn, ông cậu không còn quan tâm để ý đến cô nữa, nếu không cô đã bị lộ từ lâu rồi.
Mạt Mạt,"Vậy giờ cứ như vậy đó ạ?"
Thẩm Triết,"Ừ, cứ như vậy đó."
Mat Mạt phì cười,"Thực ra ông cậu đang giúp Vân Kiến trút giận đó!"
Thẩm Triết cũng cười,'Ừ, cháu nội bảo bối của mình bị người ta hành hạ như thế, ông cụ đương nhiên phải dày vò lại rồi, thực ra cũng coi như là khảo nghiệm cuối cùng dành cho Trịnh Đình Đình, nếu như qua được thì lần này hai người được kết hôn."
Mat Mat Da.”
Cũng không còn sớm nữa, Thẩm Triết chủ yếu là đến tặng quà, nói xong chuyện Vân Kiến thì Thẩm Triết cũng đi về.
Đồ mà Thẩm Triết đem đến có một phần là Vương Nhạc tặng, quan hệ giữa Vương Nhạc và Mạt Mạt không tệ, đây là quà tặng tặng các con, phần lớn là đồ chơi.
Mạt Mạt đưa đồ chơi chia cho Tùng Nhân và An An, đồ tắm rửa thì tặng Thất Cân, Thất Cân đã hơn một tháng tuổi rồi, thịt trên cơ thể đã trở nên núng nính, cánh tay trông y chang củ sen, Mạt Mạt đã có hai cậu con trai trước đó, biết được rằng trẻ con béo thì mùa hè rất khổ, ngấn càng nhiều càng dễ bị đọng mồ hôi, đặc biệt là hai chỗ cổ và nách.
Mạt Mạt nhớ nhung không gian của cô, nếu như có không gian thì tốt rồi, phòng Ốc sẽ mát mẻ hơn một chút.
Mùa hè ở thủ đô, ở tứ hợp viện vẫn sẽ mát mẻ hơn một chút, ở nhà lầu rất hầm bí, nhưng tứ hợp viện rất nhiều muỗi, Mạt Mạt dự định ngày mai Đại Mỹ tới, để Đại Mỹ trồng một số cây đuổi muỗi trong tứ hợp viện.
Mạt Mạt đã từng đọc được ở trong sổ ghi chép của giáo sư Lý, hoa dạ hương, hoa nhài cam, những mùi hương mà loài hoa này tỏa ra có thể đuổi muỗi, Mạt Mạt dự định trồng nhiều hai loại cây này, vừa đẹp vừa có thể đuổi côn trùng.
Thất Cân cũng sắp ba tháng tuổi rồi, nhóc con thích sạch sẽ, quần áo bẩn là đòi thay bộ khác, nếu không thì sẽ ý bi thực sự không chịu nổi nữa se gào lên.
Phần lớn thời gian Thất Cân không khóc, nhưng mà khóc lên thì không ngừng lại, ắt hẳn khiến người khác phải ghi nhớ.
Mạt Mạt ngắm nhìn khuôn ngực của con trai út, ánh mặt tràn đây dịu dàng, cô thơm lên tay Thất Cân, sau đó Mạt Mạt nằm xuống cũng ngủ thiếp đi. Thất Cân là đứa bé dễ trông nhất, buổi tối ngủ khì, nửa đêm chỉ thức dậy một lần.
Mạt Mạt trông Thất Cân không hề bị mệt mỏi gì, buổi sáng Mạt Mạt ăn sáng xong, cho bú sữa rồi mới thu dọn đi học.
Mới học xong tiết đầu tiên thì Trịnh Đình Đình đến, xung quanh miệng nổi đầy mụn nước, đây có lẽ là bị nhiệt rồi, hai mắt cô ấy thâm đen, vừa nhìn đã biết là thiếu ngủ, bọng mắt sưng vù, xem ra là khóc thầm không ít.
Giọng của Trịnh Đình Đình khàn đặc,"Chị Mạt Mạt, em có việc muốn cầu xin chị."
Mat Mạt nhìn thời gian,"Bây giờ đang lúc nghỉ giải lao giữa giờ, không có thời gian nhiều, như thế này đi, buổi trưa mình đi ăn cùng nhau, em ở dưới lầu đợi chị, chúng ta đi ra ngoài ăn, vừa ăn vừa nói chuyện!"
Hôm nay Trịnh Đình Đình đến tìm Mạt Mạt thực sự đã không còn cách nào nữa rồi, cô nhớ lời của Vân Kiến, đừng để chị lo lắng nên vẫn không kể cho Mạt Mạt biết, vì thế cô ấy vẫn nhẫn nhịn, nhưng đã nhiều ngày như vậy chưa được gặp Vân Kiến, cô ấy thực sự lo lắng quá rồi.
Trịnh Đình Đình nghe thấy lời Mạt Mạt, biết là Liên Mạt Mạt đã biết chuyện rồi, thấp thỏm nhìn cô, thấy cô không hề giận cá chém thớt lây sang cô ấy, liền thở phào nhẹ nhõm. Mat Mat trở lại phòng học, nói với Bàng Linh,'Buổi trưa mợ không ăn với mấy đứa."
Bàng Linh,'Cháu thấy sao mà Trịnh Đình Đình tiều tụy thế? Cãi nhau với Vân Kiến à?"
Mạt Mạt nói,'Cũng coi như thế đi, đợi về nhà thì mợ kể cho nghe."
Bàng Linh gật đầu,"Vâng."
Học xong tiết học buổi trưa, Mạt Mạt thu dọn đồ đạc, đi theo dòng người xuống lầu. Mạt Mạt đi ra khỏi cổng thì Trịnh Đình Đình đã đứng đợi ở dưới lầu rồi.
Từ Liên và mấy cô gái nữa đứng cạnh Trịnh Đình Đình, mấy cô gái đó vây lấy cpp ấy. Từ Liên đứng trước Trịnh Đình Đình, giọng châm chọc,"Sao rồi, bị đá rồi hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận