Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1448. Sinh đôi 2

Chương 1448. Sinh đôi 2Chương 1448. Sinh đôi 2
Thẩm Dân có chút uể oải, anh ấy thật vất vả mới không cần làm việc nữa, nhưng mới được nghỉ một ngày, chị họ lại đi, anh ấy lại phải đi làm, thật đau lòng, nhưng không có lý do gì để ngăn cản.
Sau khi ăn xong cả đoàn người vê nhà họ Thẩm, ngoại trừ người hầu nhà họ Thẩm có chút vắng vẻ, không còn cách nào cả, người nhà họ Thẩm đều bận bịu.
Thanh Xuyên rất quen thuộc với nơi này, có thể thấy trong lúc du học đã tới không ít.
Mạt Mạt lấy hành lý, cám ơn Thẩm Dân, lại nhờ Thẩm Dân chuyển lời cho cậu họ, lúc này mới đi theo Thanh Xuyên.
Thanh Xuyên lái xe, Mạt Mạt quan sát đứa em trai út, Thanh Xuyên đeo kính, đi giày Tây, tóc tai cẩn thận ti mỉ, bây giờ mới hơn một năm không gặp, sự thay đổi quá lớn.
Nhà của Thanh Xuyên là biệt thự, mặc dù khu vực kém hơn so với nhà họ Thẩm, nhưng ở bên này đã là khu vực tốt rồi, tòa nhà biệt thự đơn độc, có một cái sân nhỏ trồng hoa, còn có một cái xích đu, rất phù hợp với sở thích của Tiểu Vũ.
Mạt Mạt đi vào biệt thự tham quan, nơi này không giống như nhà họ Thẩm to đến mức không hợp lễ thường, biệt thự rất nhỏ, chỉ có hai tâng thêm cái gác lửng, lầu dưới có hai phòng, lầu trên có hai phòng, nhà vệ sinh có hai cái, lầu trên lầu dưới mỗi tang một cái.
Nhà bếp rất đẹp, đẩy cửa sổ ra là có thể nhìn thấy hoa tươi trong sân, hấp dẫn sự chú ý của Mạt Mạt nhất là lò nướng, mắt cô sáng rực lên, trong lòng đang nghĩ, đợi lúc trở về nhất định phải gửi vận chuyển một cái trở về.
Thanh Xuyên đã mở hành lý ra, đang sắp xếp đồ ăn mà Mạt Mạt mang tới, Tiểu Vũ đã không kịp chờ đợi mở hộp dưa muối ra thử mấy miếng, vẻ mặt thỏa mãn.
Thanh Xuyên sắp xếp từng loại: "Chị, chị quá tốt rồi, mang đến đều là những thứ chúng em muốn ăn."
Tiểu Vũ liều mạng gật đầu, chu môi: "Gần một năm chúng cháu không về, mặc dù có đồ được mang hộ tới, nhưng cũng không đủ ăn, chưa được mấy ngày đã hết rồi, lại ngại đòi hỏi người nhà, mợ út, phải đến hai tháng cháu không được ăn một bữa cơm trưa trọn vẹn rồi."
Mạt Mạt gõ lên trán Tiểu Vũ: "Chỉ biết làm ning với mợ, mợ biết nơi này có quán cơm tàu, sao lại không được ăn cơm tàu? Căn cứ vào mức độ cưng chiều của Thanh Xuyên, còn không phải là cháu muốn ăn cái gì thì được ăn cái đó hay sao?"
Tiểu Vũ bĩu môi: "Thì có quán cơm tàu, nhưng đã bị đồng hóa rồi, hương vị cũng thay đổi rất nhiều, ăn không ngon, cháu có dịp ăn rồi thì không ăn nữa, còn không bằng mì sợi mà Thanh Xuyên nấu đâu!"
Mạt Mạt nghĩ đến đời trước đã đọc một quyển sách, hình như là cuộc sống ở nước ngoài của tôi, ngay phân mở đâu đã giới thiệu đến quán cơm Trung Hoa ngay lúc đó, nếu muốn có chỗ đứng, thì phải làm một chút thay đổi, xuất hiện đủ loại đồ ăn sáng tạo, ở đây có sự phân biệt, cũng có vấn đề về khẩu vị.
Mạt Mạt đứng dậy: "Hôm nay để mợ nấu cơm, cho cái dạ dày của cháu ăn ngon một bữa."
Tiểu Vũ vui vẻ, lúc còn bé chỉ thích đồ ăn của mợ út làm, cô ấy nghĩ đến thôi mà đã thèm rồi.
Mạt Mạt nói làm là làm, Mạt Mạt cũng phải bội phục mình, lại còn mang theo mười cân gạo, mười cân này không mua vô ích rồi, hai cái vali lớn đều tràn đầy.
Thanh Xuyên: "Chị, em giúp chị."
Mạt Mạt: "Được."
Tiểu Vũ sắp làm mẹ, vốn dĩ là người thích trẻ con, bây giờ lại càng thích hơn, lôi kéo Tiểu Mễ nói chuyện phiếm!
Mạt Mạt và Thanh Xuyên ở nhà bếp, nói rõ thân thế của Tiểu Mễ, lại hỏi Thanh Xuyên: "Bên này chỉ phí rất lớn, em lại mua xe, lại sắp làm cha rồi, tiền của em còn đủ không?"
Mạt Mạt là thật sự lo lắng, đừng thấy lúc trước năm mươi vạn tiền M rất nhiều, nhưng Thanh Xuyên còn phải ở đây mấy năm, tiền này thật sự không chắc chắn đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận